Giấu nhẹm chuyện chồng vô sinh, vợ lao đao vì chồng lấy vợ mới hòng có một mụn con

Giấu nhẹm chuyện chồng vô sinh, vợ lao đao vì chồng lấy vợ mới hòng có một mụn con

Lam 2016-01-16 19:00
- Tôi bỏ đi biệt xứ để tìm hạnh phúc nhưng đã 4 năm rồi mà vết thương lòng vẫn chẳng thể lành, nỗi đau chưa thể quên. Hạnh phúc mới với tôi vẫn còn mênh mông và xa vời lắm, mịt mù như niềm tin, ước mơ có con của chồng tôi vậy.

Tôi năm nay 29 tuổi, cuộc đời tôi trải qua biết bao vui buồn, hạnh phúc và có lúc đẫm nước mắt, tuyệt vọng. Nhưng sau những phút giây, những xúc cảm đó tôi phải tự mình đứng lên, sống tiếp và tự nhủ phải sống cho tốt dù còn 1 giây để sống trên đời này. Tôi lập gia đình năm 22 tuổi, chồng và tôi là bạn thanh mai, trúc mã với nhau. Tưởng chừng sau đám cưới là những chuỗi ngày hạnh phúc, viên mãn cho sự gắn bó, sâu đậm bao năm. Nhưng trái với mong đợi ấy, sau đám cưới, niềm hạnh phúc của tôi chẳng được bao lâu thì nụ cười vụt tắt.

Tôi là thợ may còn chồng là công nhân khai thác quặng, anh đi làm cách nhà hàng trăm km nên nửa tháng thậm chí cả tháng anh mới về một lần. Dù xa cách nhưng hạnh phúc của chúng tôi luôn đong đầy, ngày nào vợ chồng tôi cũng trò chuyện với nhau bằng những lời yêu thương khiến bất kỳ ai cũng ghen tỵ. Tôi đã từng nghĩ, dù chỉ một giây được làm vợ anh thì tôi đã là người phụ nữ hạnh phúc. Huống hồ tôi có cả một đời để sống cạnh anh. Đối với chồng tôi cũng vậy, không biết có phải vì xa cách không nhưng mỗi lần gặp nhau, tôi nhận ra niềm hạnh phúc đong đầy trong ánh mắt, nụ cười của anh. Giá như vợ chồng tôi có với nhau một mụn con thì hạnh phúc sẽ tròn đầy, viên mãn. Chúng tôi chẳng còn mơ ước gì hơn. Nhưng càng cố càng trông đợi, mong muốn ấy lại càng như xa với. 2 năm sau ngày cưới, vợ chồng tôi vẫn chưa có tin gì nên chúng tôi đưa nhau đi khám. Vì phải làm nhiều xét nghiệm nên tận 1 tuần sau mới lấy được kết quả. Chồng tôi lại đi làm, giao việc lấy và báo kết quả khám bệnh cho tôi. Ngày lên nhận kết quả, tôi lo lắng, hồi hộp vô cùng và mắt tôi nhòe nước, tim tôi như có ai bóp nghẹt khi đọc tờ kết quả của anh. Chồng tôi bị nhiễm chì và kết luận là vô sinh. Đầu óc tôi choáng váng khi nhìn dòng kết luận của bác sĩ đang nhảy múa trước mắt mình. Tôi đổ sụp xuống ghế khi nhận ra ước nguyện có con của vợ chồng tôi vĩnh viễn không thể đạt được. Phải mất rất lâu tôi mới lấy lại sức, lê lết về nhà.

Nỗi đau đớn và sự dày vò của người phụ nữ gánh tội “vô sinh” thay chồng
Sau đám cưới là những chuỗi ngày hạnh phúc, viên mãn cho sự gắn bó, sâu đậm bao năm

Ngay chiều hôm tôi nhận được kết quả, chồng tôi cũng sốt ruột mà trở về. Tôi không biết nói với anh ra sao về sự thật đau lòng ấy. Tôi đã giấu nhẹm mọi chuyện và tự nhận mình là người phụ nữ không thể làm tròn trách nhiệm của một người vợ. Vì yêu anh, không muốn lòng tự trọng và sĩ diện của anh bị tổn thương, Tôi đã nhận hết thiếu sót, đau khổ và sai lầm về mình. Dù có buồn nhưng khi ấy, chồng tôi vẫn an ủi “chỉ cần 2 vợ chồng có nhau suốt cuộc đời đã là hạnh phúc rồi”. Tôi biết, vì nghĩ tôi vô sinh thực sự anh chỉ an ủi để tôi bớt tủi thân còn qua ánh mắt của anh, tôi đọc được một nỗi buồn vô tận.

Những ngày đầu, sau khi biết kết quả, chồng tôi vẫn đều đặn về nhà, những yêu thương của anh dành cho tôi vẫn nồng nàn, tha thiết, khiến tôi nhiều lúc đã nghĩ, chỉ cần vậy đã là hạnh phúc, may mắn của đời tôi. Nhưng càng về sau, những lần về nhà của anh lại càng thưa. Ban đầu là 2 tuần, 3 tuần, 1 tháng, 2 tháng và 4 tháng anh mới về nhà một lần. Anh đưa ra cả ngàn lý do cho sự vắng mặt của mình. Khi thì tăng ca, khi thì chuyển bộ phận, khi thì làm thêm…mới đó mà 4 tháng anh chưa về thăm tôi. Nhìn những đôi vợ chồng khác tình cảm, hạnh phúc làm tôi nhớ chồng da diết, thèm cảm giác được ngả đầu vào vai anh. Đêm đó, tôi gọi điện nói anh về nhà, tôi rất nhớ anh. Nhưng vẫn lý do cũ, anh nói qua loa rồi dập máy. Lòng tôi nóng như lửa đốt và dự cảm một điều chẳng lành.

Tôi bắt xe lên nơi anh công tác ngay sáng sớm hôm sau mà không báo trước vì muốn anh ngạc nhiên. Nhưng trái lại, người ngạc nhiên, sửng sốt và đứng hình không nói được câu nào là tôi. Khi tôi đến, phòng anh đang khóa cửa. Hôm ấy là chủ nhật, chắc anh chỉ đi đâu một lát. Nghĩ vậy, tôi ngồi đợi thì gặp bác chủ nhà. Bác hỏi tôi là em gái anh à? Vợ chồng anh đưa nhau đi chơi từ sớm. Nghe thấy vậy tim tôi như ngừng đập, tôi mới là vợ anh cơ mà, tôi cố tình hỏi lại thì được biết. Anh mới lấy vợ được 3 tháng, vợ chồng anh tình cảm lắm, ai nhìn cũng ghen tỵ. Tôi nghĩ đó là sự nhầm lẫn nhưng bác ấy quả quyết, nói tên, quê quán thậm chí số điện thoại của anh khiến tôi sụp đổ. Tôi vội vàng rời đi, nhưng không đành. Tôi kiên quyết đợi anh xem sự việc ra sao.

Giấu nhẹm chuyện chồng vô sinh, vợ lao đao vì chồng lấy vợ mới hòng có một mụn con
Hạnh phúc mới trước mắt tôi vẫn còn mênh mông và xa vời lắm

Buổi trưa hôm ấy, anh chở vợ về. chính mắt tôi nhìn thấy. Không còn chối cãi gì nữa, 4 tháng qua chồng tôi không về vì anh đã có gia đình mới, có vợ đẹp và trẻ hơn tôi. Tôi ê chề nhục nhã, tim tôi như ai bóp nghẹt. Cố gắng lắm tôi mới ra được bến xe trở về nhà. Tôi vùi mặt khóc cho đến khi hai mắt tôi sưng mọng, tôi chẳng thể giãi bày với ai về sự thật đau lòng này. Có ai thấu được nỗi đau, sự tuyệt vọng của tôi không? Khi ấy, thực sự, tôi oán trách ông trời đã đặt tôi vào tình cảnh trớ trêu, đau đớn. Sau nhiều ngày đau khổ, tôi gặp lại người bạn học phổ thông đã theo đuổi tôi nhưng không thành. Hàn huyên tâm sự tôi kể về cuộc đời mình tôi thấy nhẹ lòng. Và đã ngã vào lòng của cậu bạn lúc nào không hay. Tôi hối hận và thấy mình thật hư hỏng, đốn mạt, là kẻ không đoan chính. Bỏ mặc cậu bạn kia kiếm tìm, tôi bỏ đi khỏi làng sau cuộc “tình một đêm” ấy. Bởi lẽ, tôi day dứt, tự dày vò bản thân và hơn hết không thể đối mặt với sự thật đau thương mà mình đang gánh chịu. Tôi muốn bỏ đến một nơi không ai biết mình, không ai biết đến những đau thương bất hạnh quấn lấy cuộc đời tôi. Tôi chạy trốn nỗi đau, chạy trốn sự tội lỗi khi tôi đã phản bội lại người chồng đang phản bội mình.

Tôi biết, sau khi tôi đi. Chồng tôi có trở về tìm để hoàn tất thủ tục ly hôn, nhưng không gặp. Tôi bị buộc tội “bỏ nhà” và chồng tôi được ly hôn vắng mặt. Tôi chỉ cười khi biết được tin ấy, cười cho sự chua chát của cuộc đời. Tôi bỏ đi biệt xứ để tìm hạnh phúc nhưng đã 4 năm rồi mà vết thương lòng vẫn chẳng thể lành, nỗi đau chưa thể quên. Hạnh phúc mới với tôi vẫn còn mênh mông và xa vời lắm, mịt mù như niềm tin, ước mơ có con của chồng tôi vậy.

Lam Anh

(Theo Congluan)

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Hồng Đăng và Thanh Hương nói gì khi được nhận tiền hỗ trợ do ảnh hưởng Covid-19?

Đọc nhiều nhất