Diễn viên hài Trường Giang: "Bây giờ, tôi gắng giữ lửa nghề"

Diễn viên hài Trường Giang: "Bây giờ, tôi gắng giữ lửa nghề"

Lê Phan 2015-02-24 07:33
- Với đôi dép tổ ong, cái quần cạp cao quá lưng và lối tấu hài duyên dáng, Trường Giang lưu lại ấn tượng đậm nét trong lòng khán giả. Trường Giang, đang được "tổ đãi" như các danh hài Hoài Linh, Chí Tài, Việt Hương.


Diễn viên hài Trường Giang

Tấu hài là máu thịt

- Năm vừa qua, anh là một trong những nghệ sĩ hài trẻ tuổi được được khán giả yêu mến nồng nhiệt. Nhìn lại những thành quả của mình, anh cảm thấy như thế nào?

Vui lắm chứ! Mà nói thiệt, tôi mới được khán giả biết tới nhiều trong khoảng 1, 2 năm gần đây hà. Nổi tiếng ở lĩnh vực nào thì tôi không biết. Nhưng, với những người làm tấu hài, khán giả gặp ngoài đường, cười trước cái đã rồi tính, chớ không có chỉ trỏ như người ta thường nói đâu. Bạn hỏi nhìn lại thì tôi cũng nói thiệt, lâu lâu ngó thấy bạn bè đồng trang lứa, có người nổi tiếng hơn mình, có người không bằng mình, bỏ nghề cũng có, tôi thấy mình cũng được được. Được đi diễn, được khán giả thương, có thù lao đủ trang trải cho gia đình, bản thân là hạnh phúc quá rồi.

- Giả sử, nếu không đi tấu hài thì bây giờ Trường Giang làm gì nhỉ?

Thiệt tình, không đi tấu hài, tôi cũng không biết làm gì nữa. Hồi đó ở quê, nhà tôi nghèo lắm, đâu có biết ước mơ gì đâu. Sống tới đâu hay tới đó. Học hết lớp 12, ba tôi muốn tôi thi vô Sư phạm cho ổn định, phần để đỡ đóng tiền học, mà tôi thi rớt. Quanh quẩn ở quê cũng buồn, tôi xin ba lên Sài Gòn kiếm việc làm thêm rồi thi lại. Bạn bè thấy tính tôi lanh lẹ, vui vui, cái xúi thi vô trường Sân khấu. Cũng liều đi thử, chớ có nghĩ cái đứa ốm nhách, đen thui, cùi bắp như mình trở thành diễn viên này nọ đâu. Đi học thấy thích thích. Ngày nào cũng cọc cạch đạp xe cả tiếng đồng hồ mới tới trường mà hổng có thấy mệt gì hết trơn. Có điều nghèo quá, không có tiền đóng học phí nên bị đuổi.

Hai năm sau, tôi thi lại vô khoa đạo diễn, đậu tiếp mà cũng y vậy. Buồn quá, nhiều đêm đi lang thang ngoài đường mà nước mắt rớt hồi nào không hay… Rồi lang thang đi đóng quần chúng, vai phụ của vai phụ ở các sân khấu, đóng hoài mà đâu ai biết mình là ai đâu…

- Chắc tủi thân lắm…

Buồn lắm chớ! May sao, một bữa anh Hữu Lộc ảnh thấy coi bộ cũng nhanh nhẹn, vậy là ảnh kêu về sân khấu Nụ cười mới với ảnh. Thời điểm đó, anh Hoài Linh cũng mới về nước. Ảnh nổi dữ lắm. Chạy ra chạy vô suốt ngày được thấy ảnh là quá rồi. Cứ cặm cụi làm thôi rồi bắt đầu được phân vai "phụ của phụ", dần dà có 1, 2 câu thoại. Tiếp đó là những vai có số phận. Anh Lộc thương, diễn đâu cũng cho đi theo. Tôi còn nhớ, xuất diễn vậy, 4, 5 anh em mà cát-sê chỉ chừng hai trăm ngàn hà. Vậy đó mà hổng hiểu sao, ra sân khấu, thấy khán giả, nghe tiếng vỗ tay rần rần, vui không tả, lao vô diễn hăng say.

- Cát-sê vậy sao đủ sống hả anh?

Mình nghĩ đủ là đủ, thiếu là thiếu hà. Mình có là gì đâu mà dám đòi hỏi. Không có mình bầu trời vẫn xanh kia mà. Chừng nào không có mình mà người ta thấy thiêu thiếu thì người ta sẽ tự khắc trả khác cho mình thôi.

- Tôi nghe nhiều anh chị nghệ sĩ hay nói nghề này bạc…

Tôi không nghĩ vậy đâu. Mình bước ra hàng triệu khán giả thương, thù lao một đêm diễn nhiều khi bằng cả tuần người ta làm thì bạc là bạc chỗ nào? Ông Trời cho mình tỏa sáng trên sân khấu, những tràng pháo tay thì ổng buộc mình phải buồn để bù trừ.


Trường Giang và danh hài Hoài Linh trong một vở hài kịch.

Thà thiệt thòi hơn mất đi tình cảm

- Bây giờ, có thể nói, anh đã phần nào ổn định rồi. Anh có tính thu xếp theo đuổi giấc mơ học hành không?

Một lúc nào đó, nhưng bây giờ thì chưa. Vì còn phải lo cho gia đình nữa… Với lại, ở đâu mình cũng học được mà. Đâu phải chỉ là qua trường lớp.

- Anh là đệ tử ruột của anh Hoài Linh. Tôi được biết, anh Linh sống rất tình cảm, vì thế thường chịu thiệt thòi. Còn anh, có khi nào anh nhận được những lời mời vì chỗ quen biết rồi dấp dứ, băn khoăn?

Có chứ! Nhiều ca sĩ, bầu show mời tôi ở khía cạnh khiến tôi không hài lòng. Không phải chuyện tiền nong đâu. Ví dụ, họ muốn mời mình quay clip, mình hỏi đóng cái gì, kịch bản như thế nào thì họ trả lời, anh chỉ cần xuất hiện thôi, anh nói cái gì, làm cái gì cũng được. Tự dưng mình thấy mình bạc đãi bản thân mình quá. Biết là không có tốt mà chỗ anh em, từ chối không có được. Vậy là, mình quay ra làm luôn kịch bản rồi đưa cho họ coi, nếu được thì tiến hành. Bạn coi… Mà bỏ thì coi không có được…

- Khó xử cho anh quá?

Thôi kệ chứ biết sao giờ! Thà thiệt thòi còn hơn mất đi tình cảm…

- Thêm một cái Tết tất bật với nghề, không sum họp với gia đình, chắc buồn lắm anh ha?

Nói không thì không đúng mà nói buồn cũng không phải. Sân khấu này, bục gỗ này, màn nhung này, anh em này như một ngôi nhà lớn vậy. Chuyện vui buồn, miếng thơm thảo anh em đều chia sớt với nhau chẳng khác nào người thân trong gia đình.

- Còn những dự định của anh trong năm mới?

Tôi sợ mình bị ù lì nên lúc nào cũng phải kiếm cái này cái kia làm, dù có những cái mình tính không được. Tôi vẫn luôn cố gắng từng ngày để giữ được cái lửa mình diễn như ngày xưa. Cái này, anh Chí Tài dạy tôi. Anh nói, em đừng nghĩ tối đó có 300 khán giả xem, nếu em diễn dở chỉ có 300 người đó biết. Còn người trong gia đình, rồi bạn bè của họ nữa. Một đồn mười, mười đồn trăm. Mình lỡ diễn dở, mốt khán giả nghe tên mình, ngán coi luôn. Dĩ nhiên, không phải lúc nào mình diễn cũng hay được, nhưng khi bị chùng, mình phải biết dừng lại, kiểm soát nó để cải thiện. Tôi không muốn cách diễn của mình bị chi phối bởi tiền bạc. Hoặc là ra sân khấu và cháy hết mình, hoặc là không.

Một điều nữa, tôi dự định thực hiện trong năm sau là tổ chức show hài miễn phí cho các bạn sinh viên ở 3 thành phố lớn. Hồi xưa đi học, muốn đi coi kịch, coi hài, tiền đâu mà đi. Tôi ấp ủ ý định này lâu lắm rồi. Đâu phải làm miễn phí thì sơ sài, qua quýt được. Mà muốn vậy thì phải vận động thêm nhiều nguồn. Tôi đang ráng dữ lắm. Hy vọng mọi chuyện sẽ trôi chảy.

- Cảm ơn Anh đã chia sẻ. Chúc anh năm mới nhiều sức khỏe và thành công!
 

“Tui thích ăn cơm bình dân. Cũng nước mắm, bột ngọt, muối là xong. Giống ở nhà mình nấu vậy. Vô mấy chỗ quán cao cửa rộng chi, toàn pa-tê, bơ… mùi lạ hoắc. Nói chung mấy chỗ có vẻ sang sang là thấy không có hợp với mình rồi đó. Nhiều khi việc này, việc kia, kén lên chọn xuống tội nghiệp người ta. Chớ cho tui chọn, tui ra vỉa hè ngồi liền!”

 

Lê Phan
(Theo Congluan.vn)

 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Chuyện 'ma quỷ quấy nhiễu' và lý giải khoa học

Đọc nhiều nhất