Mất niềm tin hoàn toàn vào phụ nữ và hạnh phúc khi bị vợ trắng trợn phản bội
Tin liên quan
Người ta thường nói “lấy đĩ về làm vợ chứ đừng lấy vợ về làm đĩ”, thì cuộc sống của gia đình tôi lại ứng với vế thứ hai, đầy oan nghiệt. Tôi lấy vợ khi đã ngoài 35 tuổi, có cơ ngơi đàng hoàng, đáng ngưỡng mộ. Tôi lấy người vợ kém tôi 1 giáp, xinh đẹp nhanh nhẹn, ngây thơ. Niềm vui, hạnh phúc của tôi tưởng chừng được viên mãn và nhân lên gấp bội khi vợ tôi sinh đôi hai con trai kháu khỉnh. Quả thực, một mình vợ vất vả, lo toan chăm sóc hai đứa trẻ là quá sức và mệt mỏi. Tôi cũng chẳng giúp được gì vì công việc của tôi luôn phải đi theo, giám sát các công trình. Thậm chí cả tháng mới về nhà vài hôm. Mọi việc chăm sóc con cái, quán xuyến nhà cửa đều một tay vợ lo liệu. Những năm đầu của cuộc hôn nhân, vợ tôi là người đảm đang tháo vát, chu toàn lại yêu thương chồng con vô hạn, khiến tôi vô cùng yên tâm giao toàn bộ số tiền mình kiếm được cho em quản lý. Khi các con tôi 2 tuổi, vợ tôi mở quán cà phê, nhà hàng khách sạn rồi đền vũ trường. Do có duyên kinh doanh, buôn bán nên số tài sản của tôi được em nhân lên theo thời gian. Người ngoài nhìn vào ai ai cũng ngưỡng mộ và trầm trồ về sự thành đạt của hai vợ chồng tôi. Thực lòng khi ấy, tôi cũng thấy tự hào vì em nhiều lắm, em xinh đẹp giỏi giang, tháo vát và có đầu óc làm kinh tế. Tôi đã từng nghĩ chẳng có ái trên đời này may mắn như tôi.
Nhưng sự hãnh diện, niềm vui của tôi gường như bị sụp đổ khi tôi nhận một công trình gần nhà, thời gian gần vợ con nhiều hơn. Tôi nhận ra sự thay đổi chóng mặt của vợ. Ban đầu là lời ăn tiếng nói, ăn mặc, giao tiếp nhưng tôi cho rằng do công việc làm em thay đổi. Rồi tôi nghe được những lời ong tiếng ve người ta nói về em như một người phụ nữ buông thả, hư hỏng. Tôi bỏ qua ngoài tai và xem như lời em nói “người ta đặt điều nói xấu vì ghen tị với sự thành công của hai vợ chồng mình”. Tôi cũng tin và cho là có chuyện nói xấu em, bởi khi ấy, niềm tin, tình yêu của tôi giành cho em là vô hạn. Tôi luôn tin vợ mình là người đảm đang, giỏi giang và thánh thiện nhất. Nhưng rồi những lời đồn ngày một nhiều, họ nói về em như một người hư hỏng, bệnh hoạn. Nhiều người còn ví von vợ tôi như con mèo hoang đang thời động dục, chịu làm sao được khi tôi vắng nhà triền miên; hay từ bảo vệ đến giám đốc, từ già đến trẻ em chẳng chừa người nào. .. còn cả ngàn câu nói về em, khiến tôi không chạnh lòng không được. Tôi nghe người ta nói về em dù chẳng biết có đúng hay không cũng đau lòng vô hạn. Tôi quyết tâm chuyển về công trình gần nhà để tìm sự thật mong xóa đi những điều không tốt đẹp đã nghe về vợ trong lòng mình. Nói là gần nhà nhưng tôi vẫn đi từ sáng đến tối muộn, em vẫn một mình lo toan công việc và con cái.
Một lần, tôi về nhà đột xuất để lấy bản thiết kế của công trình mới thì bắt gặp em lên xe một gã trai khác ngay trước cổng nhà. Tôi chột dạ đi theo và đau lòng vô cùng khi biết những điểm dừng trong chuyến đi của hai con người đó là nhà nghỉ, vũ trường. Bao nhiêu năm buôn ba với đời, tôi thừa sức hiểu được chuyện gì đang diễn ra khi chỉ có vợ toi và gã trai kia với nhau trong nhà nghỉ. Tôi theo vợ vào vũ trường, ồn ã, lõa lồ và đầy rẫy những hình ảnh tế nhị phản cảm. Tôi nhìn em say sưa, hưng phấn, cứ chốc chốc lại quàng tay, ôm hôn tình tứ với gã trai ấy mà trong lòng dâng lên nỗi đau của sự phản bội. Điều là tôi đau đớn nhất và không thể tha thứ cho em chính là cuối cuộc vui, vũ trường ấy có màn múa thoát y và diễn viên chính là em. Nhìn những gã đàn ông khác, vuốt ve, mơn trớn, mắt hau háu dán vào thân hình vợ khiến tôi không thể chịu nổi, trái tim muốn vỡ tung, máu dồn lên mặt. Tôi không đủ dũng cảm để tiến về phía con người buông thả bệnh hoạn ấy, đành bỏ đi trong ê chề, nhục nhã. Tôi trở về nhà và đợi vợ bằng tờ đơn ly hôn. Tôi không chịu nổi trước những gì mình đã nghe, đã thấy. Tôi đau đớn tuyệt vọng vì không hiểu mình đã sai từ đâu. Có lẽ, điều tôi khiếm khuyết nhất chính là không thể ở cạnh vợ con mỗi ngày còn những điều tôi mang đến cho cô ấy thì hiếm người đàn ông nào có được.
Vợ tôi không giải thích, không thanh minh và không một lời xin lỗi bố con tôi. Tôi và vợ ly hôn ngay không cần hòa giải. Em ra đi với một nửa tài sản và để hai con cho tôi nuôi. Ai ai cũng nói, tôi ngu khi chia cho em nhiều tài sản vậy nhưng đơn giản tôi nghĩ, chia cho cô ấy nhiều tiền và tài sản chẳng phải mục đích để giữ con, chẳng mục đích để cô ta thuận tình ly hôn nhanh mà chính vì cô ấy là mẹ các con tôi
Sau khi ly hôn, tim tôi như chẳng còn cảm giác đau nữa, nó đã chai lỳ, tê sạn rồi. Vợ tôi đã dọn đi, căn nhà cũng trống vắng thật, tôi về nhà mỗi ngày lo toan, chăm sóc hai con. Có mệt nhọc, có vất vả nhưng tôi thấy yên bình. Chẳng còn sóng gió, còn bình luận sau lưng tôi nữa. Nhưng những ngày cuối năm, khi người ta đoàn tụ, tôi vẫn thấy chạnh lòng, thương các con và cô đơn vô hạn. Nhiều người động viên tôi đi bước nữa, nhưng tôi không giám, sau thất bại với người vợ tôi hết lòng yêu thương thì tôi mất niềm tin hoàn toàn vào phụ nữ. Tôi chẳng thấy yêu ai và có ai tốt như vợ tôi ngày mới cưới cả. Có lẽ cả đời tôi sẽ chẳng có được cảm giác hạnh phúc, yêu thương nữa.
Thanh An
(Theo Congluan)
Xem thêm:
Ong bắp cày hạ gục nhện đen bằng một vết chích
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất