Ngoại tình vì…muốn được yêu thương!

Ngoại tình vì…muốn được yêu thương!

2015-06-17 13:01
- Tôi thấy mình thật hư hỏng, nhưng…Liệu chồng tôi có hiểu, tôi không cần tiền tài, danh vọng…là đàn bà, tôi chỉ muốn được yêu thương mà thôi…

Tôi và anh lấy nhau được ba năm. Chuyện tình yêu của chúng tôi bắt đầu từ những năm tháng tươi đẹp của thời sinh viên đầy lãng mạn. Từ cái nắm tay ngập ngừng lúc anh nói lời yêu, đến cái ôm ấm áp trong một chiều mùa đông giá rét, và cả nụ hôn nồng cháy lúc anh cầu hôn tôi giữa sân trường trong tiếng hò reo của đám bạn. Một đám cưới lung linh diễn ra… Tôi tự cảm thấy mình là một người phụ nữ may mắn vì đã có được anh, một người chồng hết mực yêu thương chiều chuộng tôi.

Thế nhưng, cuộc sống gia đình, luôn luôn là một điều gì đó bất ngờ với tất cả những người phụ nữ nói chung, và bản thân tôi nói riêng.

Thời gian đầu, Anh vẫn rất quan tâm, chiều chuộng tôi. Tôi mệt, anh nhắn tin bảo tôi không phải nấu cơm, xong anh sẽ về đưa tôi đi ăn. Những ngày lễ tết, anh vẫn làm tôi bất ngờ với những bó hoa, những món quà được chuyển phát nhanh dù anh đang ở bất cứ nơi đâu. Tiền lương, thưởng hàng tháng anh đều đưa hết cho tôi, nói tôi hãy cứ mua gì tôi thích, làm gì mà tôi thấy vui. Anh vẫn dành những cử chỉ âu yếm cho tôi như những ngày yêu nhau.

Ngoại tình vì…muốn được yêu thương!

Đến năm thứ hai, anh được thăng chức, tiền lương anh đưa về cho tôi ngày một nhiều. Nhưng thời gian anh dành cho tôi cũng vì đó mà ngày một ít đi. Hầu như ngày nào anh cũng về nhà trong tình trạng say xỉn. Lần nào khi tỉnh dậy anh cũng xin lỗi vì đã để tôi phải chờ cơm, để tôi phải dọn dẹp bãi chiến trường của anh.Tôi hiểu và rất thông cảm cho anh, nhưng chỉ lần một lần hai. Đến một hôm, tôi nhận ra mình đang rơi vào trạng thái trầm cảm. Tôi chán việc phải ngóng chồng từng đêm, tôi chán việc phải nấu bữa tối với bao nhiêu món ngon chờ chồng về để rồi lại lặng lẽ cất vào tủ lạnh, tôi còn ghê sợ cả cái mùi bia rượu nồng nặc bốc ra từ người anh, sợ cả cái cách anh nằm thở phì phò bên cạnh. Từ đó trở đi, tôi quay lưng lại với anh mỗi khi đi ngủ. Tôi cảm thấy con người anh đã thay đổi, dù cho tôi có thể thông cảm vì lí do công việc, nhưng sâu trong thâm tâm, tôi vẫn rất ấm ức. Dần dần, tôi sợ cả việc để anh chạm vào người tôi. Bởi mỗi khi say xỉn, anh thường rất thô bạo, như thể anh là một con người khác. Thương anh vất vả vì công việc, nên tôi cứ ngày một lặng lẽ, trầm tư, thu mình lại với những kỉ niệm đẹp đẽ ngày xưa. Bọn tôi vì thế, cũng chẳng nghĩ đến chuyện có con.

Hết năm thứ hai, Anh thì cứ triền miên trong công việc, khách khứa ngày này qua ngày khác. Những quan tâm đã ít, nay còn thưa thớt hơn.Thậm chí, kỉ niệm hai năm ngày cưới, anh còn quên vì vẫn đang bận khách khứa nhậu nhẹt.Tôi lặng lẽ đổ bao nhiêu món ngon đã dày công chuẩn bị từ tối, ném bộ đồ ngủ sexy đã lựa rất kĩ vào góc tủ, rồi lên giường đi ngủ. Lần đầu tiên, tôi cảm thấy thất vọng về viễn cảnh tôi đã vẽ ra về cuộc sống gia đình với người tôi yêu.Tôi cảm thấy mình như đang bị nhốt trong một cái lồng, dù rất êm ái, thoải mái, nhưng lại không hề có được hạnh phúc.

Ngoại tình vì…muốn được yêu thương!

Và rồi, tôi gặp Duy, người đồng nghiệp mới chuyển đến phòng tôi. Duy trẻ hơn tôi 5 tuổi, nhiệt tình, hăng hái, nhanh nhẹn, và rất thân thiện. Sự việc cũng chẳng có gì đáng nói, nếu như đứa em cùng phòng rỉ tai tôi “ Này, hình như anh Duy để ý đến chị đấy!”. Tôi gạt đi “Vớ vẩn! Tôi có chồng rồi, cô nói thế ai nghe được mang tiếng tôi chết!”. Đứa em nháy mắt tinh quái “ Chị cứ để ý mà xem. Em nhìn người không bao giờ sai đâu!”

Tôi đã có gia đình.Tôi ý thức được điều đó.Tôi yêu chồng tôi, dù cho anh ấy có thay đổi ra sao, dĩ nhiên tôi vẫn chỉ yêu duy nhất chồng tôi. Nhưng dường như đứa em cùng phòng tôi nói đúng, Duy dành cho tôi phần nhiều sự quan tâm hơn những người khác trong phòng. Dù là trong khi làm việc, hay những lúc ngoài giờ, đi ăn trưa, đi liên hoan công ty, Duy đều rất tận tình giúp đỡ, quan tâm tôi dù cho tôi không hề nhờ vả. Cùng một bộ phận, tôi lại được phân công hướng dẫn nhân viên mới nên bọn tôi chạm mặt nhau thường xuyên, và Duy thì lúc nào cũng xông xáo, không những làm hết những phần việc của mình, mà còn làm giúp những phần việc của tôi. Giờ ăn trưa, khi tôi bận đến mức không có cả thời gian đi ăn, Duy lại mua cơm lên cho tôi rồi mới tất tả chạy xuống căng tin.Tôi vô cùng ngạc nhiên vì Duy toàn mua những món tôi thích. Đến giờ về, cả phòng về hết, Duy dù đã xong việc nhưng vẫn nán lại chờ tôi làm xong rồi về cùng.Trong một thoáng mà tim tôi đập thình thịch. Tôi biết cái cảm giác này, nó cũng giống với cái cảm giác lần đầu tiên chồng tôi nắm tay tôi. Nhưng tôi là gái đã có chồng, tôi không được phép cho Duy hay bất kì người đàn ông nào khác cơ hội tiếp cận tôi.

Chồng tôi thì vẫn quay cuồng trong cái guồng công việc – ăn nhậu, ngày này qua ngày khác. Hơn 2 năm lấy nhau về, tôi chẳng còn nhận ra anh, người tôi đã yêu nữa. Tôi hiểu, là đàn ông, anh có trách nhiệm lo cho gia đình, nhưng tôi cũng muốn anh hiểu, tâm hồn của tôi đang ngày một khô héo đi. Anh thậm chí còn chẳng nhận ra, tôi đã cắt tóc, đã thay một màu son mới.

Tôi nhận ra, cái khoảng trống giữa tôi và anh ngày một lớn, đủ để Duy có thể bước vào. Tôi không hề muốn phản bội chồng tôi, nhưng tôi lại nhận được những điều tôi cần từ Duy, điều mà chồng tôi đã đánh rơi ở đâu đó.

Ngoại tình vì…muốn được yêu thương!

Công ty tôi cho nhân viên đi nghỉ mát ở 1 khu resort cao cấp. Duy vẫn cứ sốt sắng bên cạnh tôi. Tôi đã bị cái nhiệt tình tuổi trẻ của Duy lay động, cảm thấy thật gần gũi và tôi như trở về thuở đôi mươi đầy sức sống. Tàn tiệc, ai cũng ngà ngà say. Duy kéo tay tôi ra ngoài đi dạo. Bọn tôi cười nói vui vẻ, bất giác, Duy nắm chặt tay tôi và kéo tôi vào lòng, ôm thật chặt. Tôi cảm thấy quay cuồng, tim đập loạn nhịp, gấp gáp. Điều cuối cùng tôi nghe thấy, là câu “ Anh yêu em” Duy thì thầm vào tai, trước khi trao cho tôi nụ hôn say đắm. Tôi như rơi vào lưới tình, một lần nữa. Cơ thể tôi vì men rượu hay men tình không rõ, mềm nhũn. Bàn tay đeo nhẫn cưới đang nắm chặt tự nhiên buông lỏng, hờ hững. Và tôi chính thức ngoại tình.

Tôi bất giác nghĩ đến chồng mình, nghĩ đến cái cách mà anh đẩy tôi ra xa vòng tay anh một cách vô tình, rối ren, hỗn loạn…Tôi thấy mình thật hư hỏng, nhưng…Liệu chồng tôi có hiểu, tôi không cần tiền tài, danh vọng…là đàn bà, tôi chỉ muốn được yêu thương mà thôi…

Cao Linh
(TheoCongluan)

 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Sau chia tay tại sao chúng ta luôn im lặng?

Đọc nhiều nhất