Này, hôm nay em thương em!
Tin liên quan
Trong một cuộc tình, tôi thường đặt đối phương quan trọng hơn mình. Mọi lo lắng, yêu thương đặt cho đối phương nhiều hơn cho chính mình. Cuối cùng, đều bỏ đi, chỉ bởi hoặc dư thừa, hoặc không đúng cách. Lâu dần tôi cũng chẳng nhận được sự quan tâm nào từ đối phương. Thậm chí tôi không cảm nhận được nữa tình cảm của đối phương. Rồi mặc nhiên đôi lúc tôi không còn biết đối phương ở cạnh mình là ai, vì sao ở lại? Mặc nhiên cho cái vẻ im lặng, mặc nhiên cho tất thảy mọi thứ, không chủ động, không một lần chủ động.
Là do tôi quá nhạy cảm hay suy nghĩ thái quá? Dù biết bản thân không mong đợi gì nhiều, dù bận rộn hay rãnh rang, đối phương cũng mặc nhiên im lặng. Dù chẳng mong một cuộc trò chuyện kéo dài tầm vài chục phút, đôi ba phút cũng không, mặc nhiên lờ nhau đi. Lâu dần, tôi không còn để ý nữa, không còn trông mong nhiều nữa, không hy vọng nhiều nữa, và cũng thôi đặt đối phương ở vị trí quan trọng nữa.
Cuối tuần, tôi lại muốn mình một mình hơn bất cứ khi nào, không muốn ở cùng ai, nói chuyện cùng ai, cứ vô vị lười biếng, chỉ biết vùi đầu vào ăn rồi đi ngủ, một cách ngon lành. Mặc nhiên không muốn ra ngoài ngắm phố thị, dù biết ngoài kia tấp nập, chen chúc, hơn hết là đẹp. Tôi thích cái đẹp. Mặc nhiên không muốn cầm điện thoại quá nhiều, thậm chí vứt ở xó nào đó, rồi ngủ mê.
Tôi nhiều khi nhớ đối phương, nhớ đến phát khóc nhưng chẳng thể nói. Nhiều khi muốn nói hết nỗi lòng cũng đành thôi, đành thôi. Chẳng hiểu tự bao giờ, hành động cầm máy nhắn lấy một tin hay gọi một cuộc thoại khó khăn với tôi đến vậy. Tôi muốn nghe giọng nói của đối phương, nghe tiếng thở và cái cách họ cười, nhưng ngại đối phương bận, đang bận... Vì thế tôi ngầm thấy khoảng cách giữa tôi và đối phương là có thật. Điều tôi lo lắng nhất đã xuất hiện...
Nhiều lần, người cũ nhắn cho tôi, không phải một người, là hai hoặc tận ba người. Tôi thắc mắc sao dạo này người cũ quan tâm mình nhiều thế, người cũ trách tôi vì sao ở cạnh người không yêu tôi, người cũ sau ngần ấy thời gian quay lại và nói "Hay em trở về bên anh đi", tôi chẳng buồn trả lời, vờ lờ đi mọi thứ.
Chỉ bởi chỉ cần một ai đó lo cho tôi một chút, hỏi han tôi một chút, sao tôi thấy mình đáng thương đến vô chừng. Chỉ cần thấy tôi sáng ra mệt mỏi, ai đó hỏi tôi tối qua chắc ngủ trễ, tự nhiên thấy trong lòng khang khác. Ai đó bỏ thời gian tranh thủ chở tôi dạo quanh thành phố, giới thiệu cho tôi đủ thứ đẹp đẽ… Ủa chỉ vậy mà tôi thấy thương thời gian người khác bỏ ra. Không than vãn, cứ phóng xe chạy miết. Chiều tối, mùi hoa sữa sộc vào mũi, thơm lạ...
Đôi lúc trong đời, chỉ cần ai đó chợt hỏi vội một câu, rồi ném vào mặt ly trà đào thân quen, hay cái vuốt đầu như trấn an. Tôi thấy yên lòng đến lạ. Mặc dù đó không phải là đối phương, không phải người tôi chạy đuổi tìm kiếm hay mãi đứng đó hoài trông...
Nên hôm nay, tôi thấy thương mình hơn tất thảy!
Miêu
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất