25 tuổi rồi, có phải càng trưởng thành càng cảm thấy cô đơn không?
Tin liên quan
Tôi thấy mình thật nhỏ bé giữa chốn xa hoa, hào nhoáng của cái Sài Gòn này. Ngồi trên xe buýt nhìn dòng người lướt qua, tôi thấy lòng mình cô đơn quá đỗi. Tôi ước mình có thể quay về năm tôi 16 tuổi. Ở đó có tiếng cười, có những ký ức vẹn nguyên không bao giờ phai nhạt trong trí nhớ tôi.
Tôi đã ước không biết bao nhiêu lần rồi, tại sao người ta phải trưởng thành để làm gì?
Tuổi 25, tôi còn lắm thứ mộng mơ nhưng lí trí không còn mê muội như ngày xưa nữa. Tôi đủ thông minh để biết cuộc sống thực tại không còn màu hồng như tôi từng tưởng tượng. Tôi nhận ra mình không còn trẻ để cứ phải bận lòng về những gì người ta bàn tán sau lưng.Guồng quay của công việc cứ cuốn tôi đi mải miết không điểm dừng.
Tôi nhận ra lòng người vốn không đơn thuần chỉ có xấu và tốt. Tôi hiểu ra rằng, những điều chính tai mình nghe thấy chưa chắc đã là sự thật. Cái ẩn đằng sau đó còn đáng sợ hơn.
Tuổi 25, người ta nói rằng mình nên sống vì đam mê để không lãng phí từng giây, từng phút của cuộc đời. Tôi cũng là một trong những đứa đang mải miết đi tìm lí tưởng cao đẹp của cuộc đời mình.
Tuổi 25, dù muốn dù không, nó khiến ta phải suy nghĩ thật nghiêm túc về nhiều vấn đề, mà suy nghĩ nhiều đâm ra lại mệt, lại cô đơn và u hoài. Sài Gòn hôm nay lại mưa, lại khiến dòng xe kẹt thêm vài cây số nữa. Mưa lất phất bay, Sài Gòn vẫn vậy, vẫn nhộn nhịp hoa lệ ngay cả trong mưa. Còn tôi vẫn cứ tha thẩn lòng mình theo những hạt mưa ngoài cửa sổ. Tôi chợt hiểu ra rằng: "Càng trưởng thành, người ta càng cô đơn".
Theo Thu Ngân blogradio.vn
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất