Kinh nghiệm khám phá hồ Toba - thiên đường bị quên lãng ở Indonesia
Tin liên quan
Tôi biết đến hồ Toba khá ngẫu nhiên khi trên ứng dụng của hãng hàng không AirAsia hiện lên sân bay Lake Toba - Silangit. Lúc ấy trong tôi chỉ thắc mắc "hồ gì mà lại phải mở hẳn một cái sân bay để đón du khách vậy nhỉ?" Thế là tôi kì cạch tìm thông tin trên mạng về địa điểm này.
Đúng lúc AirAsia cũng tung ra vé rẻ khoảng 700.000 khứ hồi cho chặng bay Kuala Lumpur - Lake Toba nên tôi quyết định đặt vé để ghé thăm điểm đến hết sức mới mẻ này.
Lake Toba là một hồ nước với diện tích siêu lớn được hình thành từ vụ phun trào núi lửa cách đây 30.000-75.000 năm. Với mục tiêu biến Lake Toba trở thành một điểm du lịch hấp dẫn với du khách, Indonesia vừa mở cửa sân bay Silangit để du khách có thể dễ dàng đến với Lake Toba hơn thay vì phải đi từ sân bay Medan như ngày xưa. Hiện nay, người dân ở đây cũng đã bắt đầu mở những tuyến xe đưa khách du lịch từ sân bay Silangit đến Lake Toba nên việc di chuyển đã thuận lợi hơn rất nhiều.
Chuyến bay của chúng tôi hạ cánh lúc 1h chiều (giờ Indonesia). Trước khi đi tôi có tìm hiểu thì thông tin còn rất sơ sài về hồ Toba. Và mọi thông tin đều nói rằng chưa có bus đi từ sân bay Silangit đến hồ Toba . Chúng tôi đã dự tính đến phương án "đắt" nhất là đi taxi nhưng may thay sau khi hạ cánh, đi lung tung ở trong sân bay thì đã tìm được xe bus đến Pangururan và từ Pangururan chuyển bus đến hồ Toba. Tuyến xe bus này mới được đưa vào hoạt động nên khung giờ còn bị giới hạn, nhưng điểm cộng là các anh chị nhân viên vô cùng nhiệt tình. Vé xe cho mỗi người là 60.000 Rp (khoảng 90.000). Xe bus 16 chỗ này chạy khoảng 3 tiếng, xe đưa chúng tôi đến Pangururan, dọc đường có được nghỉ khoảng 15 phút.
Tại Pangururan, chúng tôi bắt một chiếc bus kiểu địa phương. Sở dĩ tôi gọi là kiểu địa phương vì xe bus này siêu cũ, nhỏ và không có điều hoà. Chắc vì tại trên núi, khí hậu lạnh se se nên người ta không thiết kế xe bus có điều hoà chăng! Chúng tôi phải trả 20.000 Rp (khoảng 30.000) cho chiếc xe bus này. Đoạn đường đến Lake Toba quả thật gian nan. Tôi dù là đứa có thể lực tốt vậy mà lúc xe lượn đường núi, tôi nhắm mắt ngủ mà vẫn cảm giác nôn nao đến rợn người. Xe thả chúng tôi ở đầu làng Tuk Tuk và thuê xe ôm với giá 20.000 Rp/xe để chở vào khách sạn.
Sau khi đọc một loạt review, chúng tôi quyết định đặt Romlan là nơi ở của mình trong suốt những ngày rong ruổi ở hồ Toba. Lý do duy nhất chỉ vì khách sạn này có Wifi dùng được trong phòng. Đảo vẫn còn khá ít khách du lịch nên thường những khách sạn khác chỉ dùng được Wifi tại sảnh lễ tân. Giá của khách sạn này rơi vào khoảng 250.000/phòng/đêm. Romlan khá sạch sẽ, đồ ăn siêu ngon và nhân viên cũng rất nhiệt tình. Điểm cộng nữa là khách sạn có cảnh đẹp, hướng thẳng ra hồ với một góc sân nhỏ phía dưới được kê ghế nằm khiến cho tôi cảm giác như đang nằm hưởng thụ ở một bãi biển nào đó chứ không phải là hồ nữa. Vì thời tiết ở khu vực này mát mẻ vào ban ngày và lạnh vào ban đêm nên hầu như các khách sạn đều không có quạt/điều hoà.
Ngày đầu tiên đến nơi, vì khá mệt do phải di chuyển nhiều nên chúng tôi chỉ đi bộ loanh quanh khu vực khách sạn. Có một điều thú vị là ở đây, khách sạn này có đường đi xuyên qua khách sạn kế bên, nên chúng tôi tha hồ sang các khách sạn "xịn" hơn chụp ảnh. Hồ Toba là nơi thích hợp cho việc nghỉ dưỡng nên chỉ đến khoảng 9h, các hàng quán đã không còn hoạt động. Và xung quanh khách sạn chúng tôi ở không có bar/pub nên cuộc sống trôi qua khá yên bình.
Ở làng Tuk Tuk này, người dân đa phần theo đạo Thiên chúa, nên các bạn sẽ được thoải mái ăn thịt lợn và không lo về vấn đề trang phục như khi đi đến các thành phố khác của Indo-những nơi mà họ theo đạo Hồi.
Ngày thứ hai, chúng tôi quyết định thuê xe máy đi thăm quan những địa danh nổi tiếng ở hồ Toba. Nhưng khi bày tỏ ý định với chú ý thêm là tôi không biết lái xe còn bạn đồng hành lái xe không giỏi, anh nhân viên lễ tân nói với chúng tôi rằng việc này sẽ thật mạo hiểm vì đường núi ở đây khá khó đi với các khúc cua ngoặt nghèo. Tôi liền chủ động hỏi nếu có thể thuê taxi ở đây thì anh cho biết rằng không có taxi nào ở đây cả. Cuối cùng chỉ còn phương án thuê 2 chiếc xe máy cùng 2 người lái với giá 600.000 Rp/ngày tương đương khoảng 700-800.000 tiền Việt. Lúc đầu thấy giá hơi đắt so với kế hoạch của chúng tôi nhưng chẳng còn lựa chọn nào nên chúng tôi cũng đành phải gật đầu đồng ý.
Ramet là nhân viên lễ tân khách sạn chúng tôi ở, vì hôm đó anh ấy rảnh ban ngày nên anh ấy và một người bạn chở chúng tôi đi luôn. Anh Ramet nói tiếng Anh khá ổn. Dù không phải hướng dẫn viên chuyên nghiệp nhưng anh đã chở khách đi theo kiểu này được tầm 2 năm rồi nên khá rõ những nơi đẹp ở hồ Toba để đưa khách đến. Tuy nhiên trên đường đi có một số cảnh khá nên thơ, các bạn phải chủ động nói Ramet dừng thì anh sẽ tìm đường vào và dừng lại cho chụp ảnh nhé.
Điểm đến đầu tiên của chúng tôi là khu mộ của vua Sidabutar. Ở đây cho phép khách du lịch vào cổng miễn phí, và có thể quyên góp tuỳ tâm để góp phí duy trì. Khu vực mộ khá bé, được quây trong một khoảnh sân nhỏ. Đường lên mộ có rất nhièu cửa hàng bán quần áo được dệt từ làng Batak, nhưng các bạn nhớ mặc cả xuống 1/2 hoặc 1/3 so với giá mà những người bán đưa ra.
Loanh quanh ở khu mộ và mua 1 số đồ lưu niệm, chúng tôi chuyển sang thăm quan làng Tomok. Ở đây các bạn có thể đeo khăn của người bản địa để chụp hình lưu niệm.
Sau khi ghé thăm 3 địa điểm trên, chúng tôi tiếp tục đến với bảo tàng Huta Bolon Simanindo. Khi có kha khá khách du lịch cùng đến đây, vào những khung giờ nhất định, người dân sẽ biểu diễn nhảy truyền thống. Và thật may mắn khi chúng tôi có cơ hội được thưởng thức tiết mục ấy. Màn biểu diễn bao gồm 11 điệu nhảy, thường gắn với các lễ tế như kêu gọi thần linh cho mùa màng tươi tốt, tìm bạn tình ... Vào những tiết mục cuối, người dân sẽ mời khách du lịch tham gia nhảy cùng. Tôi khá ấn tượng vì điệu nhảy không quá khó và rất vui. Vé vào cổng để xem nhảy là 50.000 Rp. Ở phía sau bảo tàng này là hướng ra hồ nước, cảnh cũng rất đẹp nên các bạn đừng bỏ qua.
Chúng tôi tiếp tục di chuyển đến 1 địa điểm xa hơn, cách khu vực này khoảng một tiếng rưỡi chạy bằng xe máy. Trên đường đi, vì là người bản địa nên anh Ramet dẫn chúng tôi vào ăn thịt lợn rừng nướng - một đặc sản ở khu vực hồ Toba này với tên gọi Babi Pangang. Món thịt này quả thực xuất sắc, mềm, thơm với bì giòn, ăn cùng với thứ nước sốt đặc trưng của người Indo. Tất cả những quán ở dưới khu vực khách sạn, chúng tôi đều đã ăn thử nhưng không thể so bì được với món thịt lợn nướng của người dân bản địa nằm giữa lưng chừng núi này.
Địa điểm tiếp theo chúng tôi đi qua là suối nước nóng. Tuy nhiên vì không mang theo đồ và không muốn bị ướt người nên chúng tôi chỉ ghé qua chứ không vào tắm. Giá vé vào tắm ở đây là 10.000 Rp. Ở đây đã được người dân xây thành bể bơi và cho nước nóng từ suối chạy vào chứ không phải tắm tự nhiên nữa.
Tiếp theo suối nước nóng là thác nước Air Terjun Nai Sogop. Phí vào cổng cho thác nước này là 7.000 Rp. Thác nước này không quá khó đi, và cảnh cũng đẹp rụng tim. Bao quanh là núi đồi, mây trắng, trời xanh. Bạn nào thích cũng có thể xuống nhúng tay nhúng chân để hưởng trọn làn nước mát lạnh chảy từ suối nhé.
Phải nói rằng con đường dẫn đến thác nước quá đẹp với cảnh mây, núi, sông hùng vĩ. Vì hồ Toba rất rộng nên từ trên cao nhìn xuống, nó chẳng khác gì một cửa biển cả. Chúng tôi đã phải dừng xe để chụp lại những khoảnh khắc trên đường đi ấy. Con đường ấy như một khu rừng toàn hoa, cứ hết cảnh đẹp này ập tới lại đến cảnh đẹp khác mà không làm con người ta hoài chán. Không biết bao nhiêu clip, không biết bao nhiêu tấm ảnh đã được ghi lại suốt con đường này.
Sau thác nước, chúng tôi hỏi Ramet liệu còn có chỗ nào đẹp nữa không, Ramet liền đưa chúng tôi lên trên đỉnh núi Pusuk Buhit, nơi đang xây dựng khu vực làm việc của chính phủ. Ở đây có cả một vườn hoa dã quỳ mọc hoang, và phóng tầm mắt nhìn được xuống khung cảnh phía dưới. Thơ mộng đến không thốt nên lời!
Vì nghe nói bạn tôi muốn mua ba lô thổ cẩm, Ramet dẫn chúng tôi tới thăm nơi mô phỏng các án hành quyết ngày xưa. Khu này có tên gọi Sumbangan Kebersihan Dan Perawatan. Nghe Ramet kể chuyện cũng rất li kì. Các tội phạm ngày xưa, sẽ bị nhà vua xử tử theo hình thức rất tàn nhẫn.
Chúng tôi trở về khách sạn khi trời đã bắt đầu xẩm tối, ngồi xe máy cả một ngày dài khiến ai nấy đều ê ẩm người.
Hôm sau, chúng tôi thuê 2 xe đạp với giá 25.000 Rp/xe để chạy lòng vòng quanh hồ Toba. Nhưng các bạn biết sao không, đường núi quá khó để đạp xe, chúng tôi đạp được tầm 5 phút thì đành phải nghỉ vì quá mệt. Đang đi tự dưng bắt gặp quán cafe có view siêu đẹp nên chúng tôi ghé vào ngồi chơi. Ngồi cafe ở đây siêu đã, cảnh đẹp, gió hiu hiu thôi, đồ uống ngon. Ngồi cafe tầm 2 tiếng, chúng tôi tiếp tục đạp xe đi. Nhưng cũng chỉ được 10 phút, chúng tôi đầu hàng quãng đường vì quá dốc và trời nắng to nên đành quay về khách sạn.
Cô bạn tôi rủ xuống hồ phía trước khách sạn cho cá ăn. Hồ Toba nước rất trong và nhiều cá. Ở đây khách sạn có bỏ vài chiếc ghế nằm, chúng tôi cứ thế nằm chơi, ca hát và thưởng thức từng đợt gió hiu hiu thổi. Tôi bảo với bạn tôi rằng, cứ cho tôi nằm thế này cả ngày cũng không chán. Một cảm giác thật nhẹ nhàng, sảng khoái sau chuỗi ngày làm việc mệt mỏi. Tối hôm đó, chúng tôi đi bộ ra nhà hàng gần khách sạn để ăn tối. Đã thử mấy món xung quanh khách sạn nhưng quả thật đồ ăn ở khách sạn chúng tôi vẫn tuyệt vời nhất dù thời gian chờ hơi lâu.
Sáng sớm hôm sau, 6h45 sáng chúng tôi có mặt ở sảnh khách sạn để trả phòng và bắt tàu đi Parapat. Ở đây, gần 7h trời vẫn chưa thèm sáng. Nhưng cũng nhờ thế mà chúng tôi được đón bình minh hết sức lãng mạn trên biển. Tàu đi 45 phút thì ra đến bến cảng ở Parapat, nơi đây chú tài xế đã chờ sẵn và chở chúng tôi về sân bay Silangit. Chúng tôi mất đến 2,5 giờ để có thể đến nơi.
Sân bay Singlagit mới mở nên sau khi check-in sẽ không có hàng quán nào để bạn ăn uống. Xung quanh các quán đồ ăn cũng hết sức bình thường. Vì hành trình di chuyển khá xa nên chúng tôi gọi 2 cốc chocolate nóng chờ đến giờ bay. Thủ tục làm hết sức nhanh chóng vì sân bay này mới có 2 đường bay từ Jakarta và Kuala Lumpur đến.
Chúng tôi hoàn toàn mãn nguyện với chuyến đi đến hồ Toba lần này. Trước khi đi, cả tôi và bạn đồng hành đều không kì vọng quá nhiều vì chúng tôi có quá ít thông tin về điểm đến mới mẻ này. Nhưng những ấn tượng mà hồ Toba mang lại quả thực đã vượt qua kì vọng của chúng tôi. Hy vọng trong thời gian tới, hồ Toba sẽ được nhiều người biết tới hơn và trở thành một điểm đến đáng chú ý trong "MUST GO LIST" của các bạn trẻ nhé!
Ngô Hoàng Anh
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất