Đừng rơi vào 'bẫy hôn nhân' vì làm theo ý muốn của người khác
Tin liên quan
Tản mạn chuyện yêu và cưới vẫn là đề tài muôn thuở của các cô gái “đầu hai đuôi quá nửa”. Cái gọi là “tuổi sinh lý”, “nhịp sinh học” đẩy chị em vào guồng trách nhiệm của chuyện lấy chồng, sinh con, duy trì nòi giống cho xã hội gần 7 tỉ người. Câu chuyện vẫn thường bắt đầu như sau...
- Chị ơi! Em muốn lấy chồng.
- Tại sao?
- Đám bạn xung quanh em cưới hết rồi.
- Thì...?
- Chắc em cũng phải kiếm một anh thôi.
- Tại sao?
- Nhà em ai cũng bảo nên thế nữa.
- Em thích chăm sóc người khác không?
- Không.
- Em thích phải chia giường cho người khác không?
- Không.
- Em thích ăn Tết ở nhà người lạ không?
- Không.
- Em thích trẻ con không?
- Không.
- Em thích nấu nướng không?
- Không.
- Thế tại sao lại muốn lấy một ông chồng về chia nửa giường cho ông ý ngủ chung, chăm ông ý, nấu cho ông ý, chưa kể lễ Tết còn phải đi thăm hỏi ít nhất là 2 bên họ hàng nhà ông ý?
- Ơ... Em...
Ảnh minh họa.
Đứng ở góc độ một người còn trẻ, cũng chỉ hơn em vài ba tuổi chẳng đáng bao nhiêu, tôi cũng đành lặng lẽ đặt vào tay em đôi dòng nhỏ.
Cô gái à, em sống được một thế kỉ chứ mấy? Giống như một năm em chỉ có 365 ngày, một ngày em cũng chỉ có 24 giờ. Tại sao lại lựa chọn thứ có thể khiến em phải phân tâm hơn nửa quỹ thời gian tồn tại của mình như thế khi em không thích và chỉ vì mọi người cũng thế?
Con người thường hành động dựa trên ý muốn của cá nhân. Thích mới làm. Cảm thấy cần mới làm. Đang nói đến chuyện làm cho ra tấm ra món chứ không phải làm chống chế nhé! Từ nhỏ đến lớn, chẳng phải vẫn vậy sao? Vậy "Tình yêu" và "Hôn nhân" cũng nên được hành xử trên góc độ đó chứ?
Vốn dĩ, cảm giác muốn yêu là khi em muốn có người quan tâm đến em, chăm sóc, yêu thương em, và cũng để em làm những điều tương tự với họ. Muốn kết hôn cũng là khi em muốn có một người có thể đồng hành cùng em trong cuộc sống dài đằng đẵng và càng ngày càng cô đơn sau này, cùng người đó bầu bạn đến cuối đời. Vậy, nếu trong em chưa thực sự có mong muốn đó, việc tìm người yêu và kết hôn chẳng phải sẽ cực kỳ vô nghĩa và tốn thời gian sao?
Em cũng vốn chẳng thể tự ép mình phải rung động trước một ai đó. Mà dĩ nhiên, tình yêu dù thực tế, lí trí đến mấy, nếu không có rung cảm từ con tim thì cũng chẳng thể gọi là yêu thương được.
Cũng chỉ là cần người quan tâm, cũng chỉ là cần người bầu bạn đến cuối đời, vậy đâu nhất thiết phải tự ràng buộc bản thân với một người mà em chưa sẵn sàng? Thế giới giờ chẳng phải có quá nhiều thứ có thể thay thế hoàn hảo cho những nhu cầu đó sao? Chưa kể còn an toàn và yên thân hơn rất nhiều nữa. Một con thú cưng chẳng hạn?
Cô gái ạ, em không sai khi mong đợi một cuộc tình hay một gia đình mới. Nhưng hãy mong chờ chúng vì em thực sự cảm thấy cần chúng, chứ đừng chỉ vì người khác nghĩ em cần chúng. Cuộc sống, thời gian, là của em mà? Người đó, nếu có, rồi cũng đi cùng em ngót nghét hơn 50 năm. Đâu có thể vì bất kỳ điều gì xung quanh mà tặc lưỡi gật đầu cho xong chuyện?
Nhớ đó cô gái, chẳng phải chuyện bé nhỏ gì đâu. Em nào chỉ có rước về một người dưng khác họ, em rước về cả 2 họ nhà người ta mà. Liệu em đã thực sự sẵn sàng? Liệu em có thực sự muốn cuộc sống đó?
Những chuẩn mực xã hội sẽ ít nhiều tác động đến em, nhưng không quyết định thay em được. "Trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi"
Chẳng phải vậy sao?
Ảnh minh họa.
Đôi lời khép lại cho tâm tư một người em gái canh cánh trách nhiệm “chồng con” cho thỏa lòng họ hàng, xã hội... Chuyện yêu và cưới vốn nên để thuận theo tự nhiên, cứ bình tĩnh đến khi nào con tim và lí trí có thể cùng gật đầu chắc chắn về chỗ dựa cả đời ấy.
Đừng để đến khi chính bạn cũng phải lặng đi khi cô con gái lớn trong tương lai đang đến tuổi cập kê của mình hỏi: “Ba mẹ chỉ cho con được một đôi nào cưới nhau xong hạnh phúc xung quanh gia đình mình, thì con sẽ nhắm mắt cưới lấy một anh mẹ giới thiệu...”
Lê Di
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất