Là em cần thay đổi bản thân mình trước, phải không anh?

Là em cần thay đổi bản thân mình trước, phải không anh?

An Nhiên 2016-05-09 16:05
- Em muốn yêu lắm. Muốn được hẹn hò như trước. Muốn được sống những ngày tháng hồi hộp, chờ mong, giận hờn của một cô gái còn tràn đầy nhựa sống, có đôi mắt trong veo.

Đây là những tâm sự của riêng tôi, một cô gái đã trải qua 2 năm hôn nhân. Một cô gái với rất nhiều cảm xúc. Tôi đã tự bao giờ viết lên những dòng tâm sự, để gửi cho một ai đó, hay chỉ để giãi bày thôi… Tôi đã có những ngày tháng như thế, những cảm xúc như thế. Mỗi bạn đọc đã là một người tâm sự cùng tôi.

Hà Nội, rạng sáng ngày 27/9

Gửi anh,

Anh ơi, khó ngủ quá, em chẳng muốn khóc nhưng nước mắt cứ rơi. Em viết cho anh, nhưng chẳng biết anh đang ở đâu nữa, em thấy cô đơn, em thấy buồn khổ quá. Anh à!...

Thật sự, mọi thứ cứ tồi tệ hơn. Em không biết tìm anh ở đâu để gửi bức thư này. Em muốn có một ngày là của riêng em. Đi thật xa anh ạ. Vì lúc này đây em đã thấy bế tắc, em đã không thể kiểm soát được cuộc sống của mình rồi.

Em muốn yêu lắm.

Muốn được hẹn hò như trước.

Muốn được sống những ngày tháng hồi hộp, chờ mong, giận hờn của một cô gái còn tràn đầy nhựa sống, có đôi mắt trong veo.

Trước kia, em là một cô gái mạnh mẽ, tự lập, lãng mạn và cá tính. Có hôm vui, em hát bên quán nhạc Trịnh nữa đấy. Khi em một mình, em thấy rất ổn. Em có thể đi chơi, giao lưu với bạn bè, đi nghe ca nhạc… Và chờ gặp anh. Em còn nhớ ngày mình gặp nhau, khi hai người là hai nửa riêng biệt, cá tính ngược nhau như nam châm trái dấu. Và… yêu.

Là em cần thay đổi bản thân mình trước, phải không anh?

Thật đơn giản, em luôn nghĩ mọi chuyện sau này rồi vẫn cứ đơn giản mãi như thế. Chỉ cần mình yêu nhau.

Nhưng con gái thường là vậy, cuộc sống độc thân khiến họ tự nhủ trong đầu là phải cố gắng sống cho bản thân, sống tự lập, mạnh mẽ. Còn đến khi gặp được một người đàn ông mà họ cho là tốt, được yêu thương, họ lại bỗng dưng muốn trở thành con cún bé bỏng, họ trở nên mong manh, dễ vỡ và muốn dựa dẫm hơn lúc nào hết.

Đôi mắt trong veo bước vào hôn nhân cứ mờ dần, mờ dần do những đêm khóc dài, những tủi hờn mà không sao ngờ tới. Anh hoàn toàn thay đổi.

Em đã cố gắng vì gia đình mà. Con người và trái tim em sống đơn giản, chân thành và nhiệt tình lắm. Nhưng cuộc sống hôn nhân không hề đơn giản, khi mà ngay cả người chồng còn hiểu lầm trách móc. Em đã sững sờ. Anh không hề tin em - người vợ hiền của anh.

Bây giờ, em lại muốn làm cô gái sống vui vẻ một mình. Để có lại sự mạnh mẽ, tự tin và vô tư như trước. Để lại được bất ngờ gặp anh.

Nước mắt em cứ rơi...

Cuộc sống bây giờ hình như còn lại chỉ là trách nhiệm và kiếm tiền. Đôi vai em mỏi mệt, ủ ê mỗi chiều tan sở bước về nhà.

Người đó đã đi xa rồi, anh đã biến mất rồi. Mình đang sống mà không có tình yêu, không có tình thương, chỉ có ràng buộc. Mà hình như ràng buộc cũng không có vì anh nói "nhất là mình giải tán". Vậy có lẽ hết rồi, phải không anh?

Trái tim em, con người em dường như vỡ vụn ra từng mảnh khi nghe thấy anh hét lên như thế. Em không thể quên, dù em biết anh nóng tính, anh cục cằn mỗi khi nổi giận. Nhưng hình ảnh đó khác quá, lạ lẫm quá anh ạ. 

Em ấy mà, nếu có tình yêu, nếu được thương thì em sẽ như được tiếp thêm nhựa sống. Nhưng nếu phũ phàng với nhau em lại rơi vào tuyệt vọng. Mọi cảm xúc của em đặt ở nơi anh. Còn anh, lại trở nên quá xa lạ với em. Liệu những yêu thương bù đắp ngày sau có làm em quên được con người anh lúc đó?

Em là cô gái chẳng biết tâm sự cùng ai giữa chốn xa lạ này. Đặt trọn tình yêu, lòng tin và cả cảm xúc vào người tri kỉ. Lúc này, em thấy mình hệt như một chú cún tội nghiệp chỉ biết trung thành với chủ. Hết mực yêu thương và bị bỏ quên giữa trời mưa đêm lạnh giá. Con cún ấy sũng nước, đứng bên ngoài cánh cửa, mà bên trong kia là anh, là hạnh phúc của chúng ta. 

Em cô đơn trong chính căn nhà và tình yêu của mình anh biết không?

Tại sao khi phụ nữ có gia đình ngày càng phải trở nên mạnh mẽ? Bởi vì, cuộc sống của họ là cuộc sống nhiều cung bậc nhất, nhiều thăng trầm và khi tự đôi chân họ bước đi, thì cảm xúc sẽ càng chân thật. Quả thật, người phụ nữ ở mỗi thời điểm, ở mỗi chặng đường đều có những phiên bản khác nhau.

Ngày yêu, có thể là một cô gái lao vào trải nghiệm cuộc sống đôi mươi như một mũi tên bắn. Cuộc đời là những chuyến đi, mỗi ngày là một ngày yêu. Em cũng từng như vậy…

Ngày cưới ư? Là ngày ngập tràn trong hạnh phúc, là ngày tình yêu như thăng hoa vậy. Cô dâu rạng rỡ trong chiếc váy trắng, khóc òa khi lên xe hoa, lạ lẫm giữa ngôi nhà mới, nhưng tình yêu trong cô vẫn vậy. Anh đang ở cạnh bên, vẫn là người lau nước mắt cho em, dịu dàng cầm tay em vỗ về…

Đêm giao thừa đầu tiên thì sao? Cô gái của anh đã nhớ nhà, xốn xang những cảm xúc với gia đình cũ của mình. Cảm giác xa lạ ập đến, điều không ngờ là anh không hẳn còn vỗ về, an ủi cô như trước. Chỉ vậy thôi, đấy là khởi đầu của tháng ngày sánh đôi buồn bã. Em ngỡ ngàng, bất ngờ và bật khóc. Anh không còn đến bên, vì với anh, em đã là người của gia đình này, chẳng có gì mà phải vỗ về, chẳng có ý nghĩa gì như ngày anh theo đuổi trước kia. Đối với anh, vợ như là một phần cần có trong cuộc sống.

Vẫn biết là sự chênh lệch tuổi tác có thể khiến cách thể hiện tình yêu khác đi nhưng em nghĩ, là cảm xúc của con người thì sao phải giấu. Em không lấy anh vì lý do 'phải lấy chồng'.

Là em cần thay đổi bản thân mình trước, phải không anh?

Em lấy anh vì yêu, vì muốn hòa làm một và chia sẻ mọi vui buồn cùng anh. Nhưng anh có lẽ đã khác, lấy vợ chỉ để lấp đầy lỗ hổng trong dòng họ, để sinh con đẻ cái, để phục vụ gia đình...

Từng ngày trôi qua, từng thời điểm trong cuộc sống hôn nhân đã thay đổi quá nhiều một cô gái. Mà ngay cả mẹ cô còn không nhận ra con gái của mình. Sự hồn nhiên vô tư và ngay cả nụ cười chẳng còn rạng rỡ. Mẹ đã cảm nhận được cuộc sống của con trong đôi mắt, trong những lần vội vã về gặp mẹ. Những lần được ôm mẹ để khỏa  lấp yêu thương, hờn tủi.

Nhưng sau những đêm dài thao thức, em nhận ra rằng mình cần phải học cách thích nghi. Anh cũng là người em đã chọn, bố mẹ em cũng trao gửi hết cho anh. Dù phũ phàng, nhưng em đã trưởng thành, vì trái tim đã mạnh mẽ hơn trước. Sau mỗi cơn mưa trời lại sáng. Cuộc sống này, mình phải làm chủ!

Từ bây giờ em sẽ trở về là cô gái "một mình" để bản thân lại năng động, mạnh mẽ và tự lập. Và em sẽ lại chờ những hồi hộp, rung động của trái tim, rồi lại yêu đời trở lại. Là em cần thay đổi bản thân mình trước, phải không anh?

Bài & Ảnh: An Nhiên

Chia sẻ tâm sự, kinh nghiệm của bạn về cuộc sống tình yêu, hôn nhân và gia đình tại đây.
Xem thêm: 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


4 tuyệt chiêu triệt lông vùng bikini tại nhà đơn giản mà hiệu quả nhất

Đọc nhiều nhất