Cho dù sự thật là gì, tôi vẫn là một gã đàn ông vô dụng

Cho dù sự thật là gì, tôi vẫn là một gã đàn ông vô dụng

N.M.A 2016-03-13 16:00
- Suy nghĩ mãi tôi mới can đảm để kể ra câu chuyện của mình, phần vì sĩ diện bởi nói ra chính bản thân tôi cũng thấy cay đắng. Sẽ có nhiều người cho rằng, tôi là một gã chồng tồi, vô dụng, khi không thể là người chồng, người cha đúng nghĩa. Sự thật là gì đi nữa thì tôi vẫn là kẻ đau đớn và bất lực.

Tôi và em yêu nhau khi còn học đại học, tôi học trước em một khóa, cả hai chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp nên cuộc sống vô cùng khó khăn, chật vật. Chúng tôi gặp nhau khi làm thêm ở một quán cà phê, tôi học kiến trúc còn em học kế toán. Mỗi khi tan ca làm, tôi lại đưa em về nhà trọ rồi mới về chỗ ở của mình, vốn xuất thân như nhau, lại cùng chung tư tưởng, chung chỗ làm nên chúng tôi trở nên gắn bó và yêu nhau.

Cha mẹ em là nông dân thuần túy nhưng em lại được trời cho làn da trắng hồng, nét mặt đài các. Mới nhìn vào chẳng ai nghĩ em là con nhà chân lấm tay bùn, vất vả, khó khăn. Người yêu tôi rất đẹp, từ khi học cấp ba đã có biết bao chàng trai điều kiện theo đuổi, nhưng em lại nhận lời yêu tôi. Khỏi phải nói tôi hãnh diện và hạnh phúc nhường nào. Tôi cũng nghe nhiều lời dèm pha rằng người yêu tôi có vấn đề, không bình thường nên chọn chàng sinh nghèo rớt mồng tơi, chẳng đẹp trai ga lăng như tôi hay có người còn ác khẩu nói rằng em là loại “chơi bời nát đám” nên mới quay lại chọn tôi... Nhưng tôi bỏ ngoài tai những lời dị nghị đó, chúng tôi vẫn hạnh phúc bên nhau.

Tình yêu sinh viên thực lãng mạn và bay bổng, cho dù tôi không thể tặng em những thứ giá trị nhưng tôi luôn quan tâm săn sóc, khiến em chẳng phải buồn. Em cũng vậy, toàn tâm toàn ý cho tôi. Có được tình yêu đẹp, tôi cố gắng, nỗ lực hơn rất nhiều, vừa học, vừa làm thêm để có tiền trang trải, đỡ đần bố mẹ và lo cho em nữa. Ra trường, nhờ kinh nghiệm đi làm và tấm bằng giỏi của mình, tôi xin được vào một công ty xây dựng lớn, với mức lương mơ ước. Tôi lo cho em đi học nhiều khóa tiếng Anh giao tiếp để ra trường xin việc dễ hơn. Cuối cùng em cũng tốt nghiệp và có việc làm ở phòng kế hoạch một công ty tư nhân.

Cho dù sự thật là gì, tôi vẫn là một gã đàn ông vô dụngChúng tôi làm đám cưới sau gần 5 năm yêu nhau (Ảnh minh họa).

Chúng tôi làm đám cưới sau gần 5 năm yêu nhau, lúc đầu chúng tôi vẫn phải thuê nhà nhưng sau một năm tiết kiệm, và vay mượn thêm, chúng tôi mua được một căn hộ ở chung cư thu nhập thấp. Cuộc sống vợ chồng cũng ổn định hơn. Vợ tôi sinh đôi một cặp long phụng khiến niềm vui hạnh phúc của hai gia đình được trọn vẹn. Và em ở nhà chăm sóc, lo cho hai con. Một mình tôi vẫn có thể cáng đáng sinh hoạt, chi tiêu gia đình nếu không có tai họa ập xuống.

Tôi bị tai nạn, trong một lần khảo sát công trình đang thi công. Sau tai nạn ấy, tôi bị thương một bên chân, đi lại, cử động khó phải di chuyển nhờ vào nạng, khuôn mặt cũng bị biến dạng do khâu vá vết thương. Tôi cảm thấy tuyệt vọng và tự ti nhiều vào cuộc sống, chẳng dám giao tiếp, gần gũi mọi người như trước.

Tôi không tiếp tục làm ở công ty cũ mà tìm một việc khác phù hợp với sức khỏe, tình trạng của mình hơn. Nhưng không như ý, khi chẳng công ty nào nhận một người thiếu hoàn hảo nếu không muốn nói là phế nhân như tôi. Nhờ bạn bè cũ, tôi nhận thiết kế thêm ở nhà và phụ vợ chăm con. Thu nhập chẳng đáng là bao so với chi phí một gia đình 4 người ở thành phố. Vợ tôi cố gắng kiên cường, vui vẻ nhưng trong mắt em tôi đọc được sự hoang mang vô cùng, cả tôi cũng vậy, chẳng ai dám nói ra rằng mình đang buồn, đang lo cho cuộc sống vô cùng.

Khi các con 3 tuổi, cũng là lúc toàn bộ số tiền tiết kiệm của hai vợ chồng gần như cạn kiệt, vợ tôi xin đi làm lại, còn tôi nhận làm ở nhà và chăm sóc hai con để vợ yên tâm là việc. Đường đường là thằng đàn ông, nhưng tôi lại chôn chân ở nhà, bỏ mặc nỗi lo cơm áo cho vợ. Nhiều lúc nghĩ quẩn, tôi muốn chết đi, biết đâu khi tôi chết đi lại có người đàn ông đủ bao dung lo cho mẹ con cô ấy để cô ấy bớt phần vất vả.

Trong lúc vợ tôi đang lay hoay kiếm tiền nuôi gia đình, thì gặp lại người đã từng thích em. Anh ta giờ làm giám đốc một công ty bất động sản, khá giàu có và thành đạt. Ban đầu có lẽ vợ tôi chỉ chuyện trò, chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống nhưng chẳng hiểu vì sao sau đó em lại cặp kè với anh ta. Tôi chẳng hề hay biết chỉ biết được, số tiền em đưa cho tôi lo cho sinh hoạt mỗi ngày một nhiều, em nói là nhận làm kế toán thêm cho mấy công ty tư nhân. Tôi nhận ra vợ có thay đổi khi em để ý ăn mặc, chỉnh chu và hay về muộn hơn. Tôi thấy đó là điều may khi em đã gạt được vất vả để nghĩ cho bản thân mình. Tôi động viên khi em mua một chiếc áo hay thỏi son mới. Có lẽ vì vậy mà em vẫn chu toàn, lo lắng cho bố con tôi, tròn trách nhiệm với gia đình.

Cho dù sự thật là gì, tôi vẫn là một gã đàn ông vô dụng
Dù sự thật là gì, tôi vẫn là kẻ đau đớn và bất hạnh (Ảnh minh họa)

Một ngày, khi các con đã ngủ mà vợ vẫn chưa về, tôi chống nạng, xuống đường đón em. Đợi gần 1 tiếng, tôi nhìn thấy một chiếc xe hơi sang trọng đỗ lại, trong xe là vợ tôi. Tôi không tin vào mắt mình khi thấy em nhoài người ôm hôn từ biệt người lái xe ấy rồi xuống xe. Tôi vội vã nép người vào góc tối và vợ tôi cũng chẳng hề hay biết tôi đã thấy mọi chuyện. Tim tôi đau nhói, rệu ra lê về nhà mà trong đầu lẩn khuất bao nhiêu suy nghĩ. Tôi không biết mình đã bị vợ lừa dối từ khi nào, tại sao cô ấy lại làm vậy? Hóa ra, tiền mà bấy lâu em đưa cho tôi lo sinh hoạt gia đình chính là từ gã đàn ông kia sao? Bấy lâu nay, bố con tôi sống bằng tiền của người tình cô ấy. Tôi thấy mình thật bất hạnh, tôi muốn gào lên và phá vỡ tất cả, nhưng nhìn ba mẹ con đang ngủ yên bình tôi lại cố kìm lại, thấy em thật đáng thương. Quả thực, vợ tôi đối xử với chồng và gia đình rất tốt, lại hết mực yêu thương các con. Nếu tôi không bị tàn phế đã có thể lo cho gia đình mà vợ chẳng phải vất vả vậy, tôi cũng không phải lâm vào hoàn cảnh này. Tuy có người tình nhưng em vẫn tốt, vẫn yêu thương chồng con, tôi biết em cũng đầy day dứt, không dễ gì để đưa ra quyết định 'bán thân, nuôi gia đình như vậy'. Và hơn hết, nếu em không làm thế, gia đình tôi sẽ là chuỗi ngày đau khổ, con tôi chẳng được đi học bằng bạn bằng bè.

Tôi đã quyết định sẽ nói chuyện cùng em, để cùng tìm ra hướng đi đúng nhất cho gia đình nhỏ đáng thương này. 

N.M.A

Chia sẻ tâm sự của bạn về cuộc sống tình yêu, hôn nhân và gia đình tại đây.
Xem thêm:

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Khi sự chờ đợi quá lâu, mọi hồi đáp sau này đều trở thành vô nghĩa

Đọc nhiều nhất