Ước gì vợ được ốm nghén một lần

Ước gì vợ được ốm nghén một lần

Lâm Mộc 2017-01-06 20:00
- Nói ra thì thật ngược đời, nhưng trong suốt gần 9 tháng mang bầu đứa con đầu lòng, cô lúc nào cũng mang trong lòng một mong ước dở hơi: Giá như mình ốm nghén một lần!

Bà bầu nào đang ốm lên ốm xuống vì nghén ngẩm, nghe được điều này chắc hẳn sẽ mắng cô điên khùng. Chín tháng mười ngày mang bầu vất vả dài dằng dặc, ai cũng chỉ mong được khỏe mạnh bình thường đi hết thai kỳ. Thú thật nhìn những bà bầu ốm nghén khổ sở, cả ngày nôn ọe không ăn không uống, cô cũng hãi lắm. Nhưng thi thoảng suy nghĩ giá như được ốm nghén một lần vẫn xuất hiện trong đầu, chỉ vì cô mong chồng cô nhớ:  Vợ anh đang mang bầu.

Mang bầu lần đầu tiên, nhưng trộm vía sức khỏe của cô chẳng hề khác gì khi chưa mang “ba lô ngược”. Ăn tốt, ngủ tốt, không mệt mỏi, không nôn ọe, cũng chẳng hề bị sợ mùi gì. Chồng cô vẫn vui vẻ khoe khắp nơi là vợ mang bầu khỏe mạnh, sau này con sinh ra cũng sẽ cứng cáp. Nhưng chính điều đó khiến anh quên mất, dù sức khỏe của cô chẳng hề thay đổi, thì tâm sinh lý vẫn là của một bà bầu: nhạy cảm hơn, dễ tủi thân hơn, dễ khóc hơn.

Ước gì được ốm nghén một lần

Công việc của cô vốn ở Hà Nội, cách xa thành phố nơi chồng cô đang sinh sống và làm việc, vậy nên ngay từ khi mang bầu, cô đã quyết định nghỉ việc chuyển hẳn về gần chồng để tiện dưỡng thai. Sống tại một thành phố xa lạ chẳng có ai quen biết, cô nhớ công việc, nhớ bạn bè. Một người vốn sôi nổi, năng động như cô giờ suốt ngày ru rú trong nhà, làm quen với điều đó chẳng dễ dàng gì.

Nhưng chồng cô lại chẳng mấy bận tâm đến điều ấy. Dù trước khi cô mang bầu, không ít lần anh thủ thỉ rằng khi vợ mang bầu thì vợ nói gì cũng đúng, muốn gì cũng được. Mỗi lần đọc những câu chuyện hài hước về các ông chồng bị vợ “hành” khổ sở khi mang bầu, nửa đêm phải phóng ra đường mua đồ ăn, đang ăn cơm phải bỏ dở dọn bãi nôn của vợ, anh đều kêu “sắp đến lượt mình rồi đây”, khiến cô thầm nghĩ khi mang thai mình chắc chắn sẽ trở thành nữ hoàng.

Ấy vậy mà đến khi một sinh linh bé nhỏ tồn tại trong người cô, chồng cô lại quên béng hết những điều đã hứa. Hoặc trong thâm tâm của anh, những điều ấy chỉ áp dụng với một bà bầu yếu ớt, còn một bà bầu khỏe mạnh như cô thì không cần thiết.

Cô vốn chẳng bị nghén hay thèm ăn món gì. Thế nhưng vốn là người mê ăn uống, việc mỗi ngày cô lại thèm ăn món này, món kia là chuyện bình thường từ khi chưa mang bầu. Những món ăn quen thuộc ở thủ đô hóa ra lại khó kiếm ở thành phố này, hoặc nếu có thì cũng chẳng ngon. Kiên nhẫn đưa cô đi vài lần, sau này chồng cô thường xuyên cằn nhằn: “Em về đây rồi thì tập quen đồ ăn ở đây đi”, hoặc kiếm cớ “Em đang mang bầu, chỉ nên ăn cơm nhà thôi cho an toàn”.

Không nghén, nên món cô thèm hôm nay ngày mai sẽ quên, chẳng đến nỗi nếu không được ăn thì phát điên. Nhưng sự tủi thân, ấm ức thì cứ tích tụ lại. Cô ước gì được như cô vợ nào đó trong câu chuyện cô đã đọc, nửa đêm thèm bún đậu mắm tôm thì chồng đang ngủ vẫn lồm cồm ngồi dậy, “mặt dày” đi gõ cửa nhà hàng xóm xin mắm tôm về cho vợ.

Không nghén, nên cô vẫn ăn uống bình thường, suốt gần 9 tháng chưa hôm nào phải bỏ bữa. Chồng cô hồi đầu mỗi khi phải đi công tác xa còn quan tâm hỏi vợ hôm nay ăn được nhiều không, sau vài tháng đầu thì quên bẵng.

Nhiều khi ở nhà cả ngày, anh vẫn thường xuyên thức đêm chơi game, đến sáng thì ngủ hết ngày, và chẳng buồn hỏi hôm nay vợ có khỏe không, có ăn uống đầy đủ không. Chính cô mới là người giục giã anh ăn đúng bữa, ngủ đúng giờ.

Nhiều khi cô nghĩ, nếu cô có không nuốt nổi thứ gì, hay ốm lăn lóc cả ngày hôm ấy thì anh cũng chẳng biết vì bận ngủ. Thi thoảng dằn dỗi: “Chồng không quan tâm vợ bầu bì có khỏe không, ăn uống được không”, anh buông lời điềm nhiên: “Suốt từ hồi mang bầu tới giờ lúc nào em chả khỏe mạnh, biết thế thì hỏi làm gì”. Cô chỉ biết thở dài.

ốm nghén

Cô cố gắng lôi kéo sự chú ý của anh bằng cách thi thoảng kêu mệt, đòi chồng bóp chân, đấm lưng. Dĩ nhiên là chồng cô cũng không nỡ từ chối, nhưng thái độ thì chẳng mấy vui vẻ do bị kéo ra khỏi trận game hay công việc gì đó đang làm dở. Tủi thân, cộng thêm sự nhạy cảm của bà bầu tháng cuối, cô dễ rơi nước mắt hơn.

Chồng lại nhăn mặt: “Em đừng vin vào cớ trầm cảm thai kỳ. Trầm cảm là chuyện ở bên nước ngoài, người ta chịu đựng stress kém, chứ ở Việt Nam đẻ ra đã có áp lực quen rồi. Hơn nữa người ta bầu bì ốm lên ốm xuống mới trầm cảm, em khỏe re thế này thì buồn bã gì”.

Thực ra chồng cô cũng chẳng phải người vô tâm. Từ khi cô mang bầu, cần uống bổ sung thuốc gì, giai đoạn nào đều do anh tự tìm hiểu, mua về cho vợ, cách ăn uống sao cho khoa học anh cũng bỏ công nghiên cứu, hỏi han kinh nghiệm của bạn bè. Nhưng cô vẫn ước được một lần nhõng nhẽo để chồng dỗ dành, chiều chuộng, ước chồng hiểu rằng dù khỏe mạnh, cô vẫn cần anh quan tâm hơn, nhường nhịn hơn bình thường. Ước gì cô được ốm nghén một lần...

 Lâm Mộc

Ảnh minh họa

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


4 kiểu tóc xoăn retro thời thượng biến mặt O-line núng nính thành mặt V-line đẳng cấp

Đọc nhiều nhất