Truyền kỳ chồng Tây keo, kinh hồn hơn chồng Việt

Truyền kỳ chồng Tây keo, kinh hồn hơn chồng Việt

Minh Hiền 2016-11-30 17:00
- Anh ta keo kiệt tới nỗi quản lý cả những cuộc gọi điện thoại của tôi về Việt Nam để hỏi thăm bố mẹ. Đúng là con người vừa keo kiệt lại còn vừa không tâm lý.

Hồi nhỏ, hễ cứ thấy ai được lấy chồng Tây là tôi ngưỡng mộ và mơ ước lắm. Rồi lớn lên tôi cũng được lấy chồng ngoại quốc như người ta. Chồng tôi là người Pháp, anh là người đại diện của công ty đối tác với công ty tôi, là người đàn ông chín chắn, giỏi giang và có vẻ ngoài vô cùng phong độ.  Tôi đã say anh như điếu đổ ngay từ những lần gặp đầu tiên mặc dù anh hơn tôi những 18 tuổi.

Sau 8 tháng – thời gian anh công tác tại Việt Nam, chúng tôi đã chính thức là người yêu của nhau và sau 1 năm kể từ khi gặp mặt, chúng tôi chính thức làm vợ chồng.

Sau khi kết hôn, tôi theo chồng về nước sinh sống. Mọi người ai cũng nói tôi số sướng vì có chồng Tây. Ấy vậy mà cuộc sống với anh chồng Tây ấy mới diễn ra được gần 1 năm tôi đã chán ngán đến tận cổ. Ngày yêu đương, tôi cũng chỉ lờ mờ nhận ra tính tiết kiệm của anh. Nhưng lúc đó tình yêu và sự ngưỡng mộ đã làm tôi mờ mắt.

Chỉ được mua hàng giảm giá, khuyến mại

Còn nhớ, lần ra mắt bạn trai tây của mình với đám bạn, anh làm tôi được phen xấu hổ muốn chết. Anh sẵn sàng là người ngồi đến cuối cùng để tổng kết tất cả số đồ ăn còn trên bàn mặc dù tất cả đã đứng lên. Nhưng “người Tây họ thế” nên tôi lại gạt đi mà vui vẻ.

Đến khi về ở cùng một nhà, tôi mới thấy mình đã vớ phải một ông chồng “bá đạo”. Vợ mua bán gì về chồng tôi cũng hỏi giá rồi đem so sánh với nơi này nơi khác. Mua sắm bất cứ đồ đạc gì cũng phải đợi đợt giảm giá mạnh mới dám mua. Có lần, nước giặt đã hết, tôi định đi mua thì anh nhất quyết gàn vì mới check web siêu thị 6 ngày sau có đợt giảm giá, đợi lúc đó thì mua. Thật không còn gì để nói, nếu cứ đợi như vậy thì 6 ngày đó nhà tôi giặt đồ bằng cái gì?

Lấy chồng Tây mà cuộc sống chẳng khác gì địa ngục trần gian

Ảnh minh họa

"Lấy áo chồng mà mặc cho khỏi phải mua váy bầu"

Lấy chồng 2 tháng thì tôi có tin vui, đó cũng là thời gian tôi thấy ngột ngạt khó chịu nhất. Vợ ốm nghén, thèm ăn thứ này thứ kia mà hễ cứ nói đến thứ gì là chồng lại gạt đi nói nó không tốt cho sức khỏe, nói nó ảnh hưởng đến con. Nhiều khi ức đến phát khóc nhưng miếng ăn miếng uống chẳng nhẽ lại to tiếng với nhau nên tôi cũng đành nhịn.

Rồi còn chuyện sắm đồ bầu cũng làm tôi tức đến điên người. Bụng vợ thì ngày một to, quần áo thì phải thay cả loạt mà chồng cứ mở miệng ra là bảo: Mua bán ít thôi, mặc vài tháng lại bỏ. Mà nào tôi có mua sắm gì quá đà cơ chứ. Có lần, anh chồng quý hóa của tôi còn soạn nguyên cả lố áo phông rộng thùng thình của mình đưa cho tôi mặc, nói tôi cứ mặc tạm như thế vài tháng đỡ phải mua. Tủi thân vô cùng với cái phận lấy chồng Tây của mình.

Anh ta keo kiệt tới nỗi quản lý cả những cuộc gọi điện thoại của tôi về Việt Nam để hỏi thăm bố mẹ. Đúng là con người vừa keo kiệt lại còn vừa không tâm lý.

Tôi có góp ý với chồng thì anh ta gạt đi không nghe và không có thái độ rút kinh nghiệm chút nào. Gọi điện than phiền với người thân thì sợ mọi người lại lo lắng cho mình nên tôi đành cắn răng chịu đựng.

Trăng mật tiền ai nấy chi

Tôi đành tìm cho mình nơi diễn đàn để tìm người cùng cảnh. Thì hỡi ôi, số phận lấy chồng Tây như tôi không phải ít, có chị còn kể, chồng tiết kiệm, sòng phẳng đến nỗi bẩn tính. Ai lại đi trăng mật mà anh ta tuyên bố chỉ trả nửa tiền phòng, tiền gì cũng cưa đôi. Thử hỏi còn chút nào lãng mạn và cuộc sống vợ chồng.

keo kiệt, chồng tây

Ảnh minh họa

Lờ tịt phí sinh hoạt khi ở rể

Lại một trường hợp khác, chồng tiết kiệm quá thành ra không biết cách sống khiến chị muối mặt với người thân. Như chị Lan Anh (Hà Nội) tâm sự trong diễn đàn nọ, chị lấy chồng Tây và hai vợ chồng vẫn đang trong thời gian ở tạm nhà ngoại nhưng mặc nhiên là anh con rể Tây ấy không bỏ ra một đồng nào để đóng góp sinh hoạt với nhà ngoại. Chị ấy có nhắc thì chồng cứ lờ tịt đi. Nhiều khi xấu hổ quá, chị lại phải thu vén sắp xếp để đưa chút chi phí cho mẹ đẻ mình mà vẫn phải lấy tiếng là chồng bảo đưa.

Ôi càng đọc càng thấy tủi phận và đời thật u uất. Nói chung tôi vẫn chưa tìm ra lối thoát cho mình sau khi vào các diễn đàn chia sẻ ấy. Có người họ chọn ly hôn để được sống cuộc sống của mình nhưng tôi chưa dám làm vậy vì sợ bây giờ mà ra tòa thì sẽ không được nuôi con. Vì tôi đã là kẻ thất nghiệp, đâu có gì chứng minh rằng tôi đủ điều kiện chăm con cơ chứ. Nhưng cứ sống mãi thế này thì quả thật là tôi sắp phát rồ vì sự tủn mủn, chi li quá mức của chồng. Ai bảo lấy được chồng Tây như tôi thì sướng?...

Minh Hiền 

 Xem thêm:

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Ngụy trang nốt mụn kém duyên trong vòng 1 nốt nhạc chỉ với 6 bước thần thánh

Đọc nhiều nhất