Làm mẹ đơn thân, chẳng có gì phải sợ nhục!

Làm mẹ đơn thân, chẳng có gì phải sợ nhục!

2015-03-26 07:44
- Làm mẹ đơn thân không phải là để tôn vinh, cũng chẳng phải nỗi nhục, tủi hổ, chỉ là để tự hào trong tình yêu thương với đứa con mình đã sinh ra.

Dù xã hội giờ đã cởi mở hơn rất nhiều nhưng chuyện về những bà mẹ đơn thân luôn là một chủ đề nhạy cảm mỗi khi được nhắc đến, ý kiến số đông vẫn thường có cái nhìn thiếu thiện cảm dành cho họ, không vì lẽ này thì vì lẽ kia…Chung quy cũng chỉ vì, họ dám đứng một mình phía bên kia con đường, họ dám khác biệt, dám chấp nhận nghĩ khác và sống khác.

Tôi có một cô bạn thân kém tôi một tuổi và chơi với nhau từ nhỏ. Cô ấy tuổi Dần , một cái tuổi mà đàn ông hay đàn bà khi nghe đến đều biết là những người thuộc năm Dần thì cá tính và khác biệt đến thế nào?. Mạnh mẽ, dám làm và dám chịu từ nhỏ. Với tính cách ấy tôi cũng không lấy làm lạ khi cô ấy quyết định trở thành single mom thay vì kết hôn và sống “đúng chuẩn” theo kiểu mà hàng tỷ người vẫn sống.

Tôi tôn trọng quyết định của cô ấy vì hiểu cô ấy là người phụ nữ can đảm ra sao, nhưng dù sao với tư cách một người bạn tôi vẫn khuyên cô ấy nên suy nghĩ cho chín chắn. Cô ấy chỉ cười “Sao cậu lại có thể nghĩ rằng tớ suy nghĩ nông cạn về một vấn đề như thế này? Với tớ, chuyện trở thành một single mom không phải là trào lưu hay xu thế, cũng chẳng phải là hận thù gì đàn ông, mà chỉ đơn giản là tớ muốn thế nên tớ chọn cách sống thế. Tớ không sợ điều gì, không phải vì sợ mẹ chồng nàng dâu, sợ bi kịch gia đình hay một cái gì đó đại loại là sự sợ hãi khiến tớ phải chọn con đường đó. Tớ vẫn nghĩ con cái là món quà đặc biệt mà Chúa tặng cho đàn bà, và tớ hạnh phúc với điều ấy! Con không cha thì sao chứ? Tớ vẫn có thể nuôi dạy nó tốt mà! Cậu sẽ nghĩ là con tớ sẽ ‘lệch chuẩn’ đúng không? Thực ra, với mỗi một hoàn cảnh khác nhau, tụi trẻ con nó sẽ có cách nhìn khác nhau về cuộc sống, và điều quan trọng với tớ không phải là dạy con tớ biết cách chấp nhận hay phải vượt lên số phận gì cả, mà tớ sẽ dạy nó sẽ mạnh mẽ và có trách nhiệm với chính bản thân mình.”

Làm mẹ đơn thân, chẳng có gì phải sợ nhục!

Tôi hỏi cô ấy “Cậu không tin vào tình yêu à? Dù sao có tình yêu giữa hai người thì sẽ tốt hơn cho con mà?”, cô ấy chỉ nói “Không có gì là mãi mãi, tớ muốn một tình yêu đủ lớn để tớ có suy nghĩ là sẽ cùng anh ấy nằm chung một chiếc giường cả đời, nhưng hiện tại tớ vẫn chưa tìm được thứ tình cảm ấy, và nếu như yêu mà không có được cái cảm giác đó thì tớ cảm thấy không cần thiết phải viện một lý do theo số đông kiểu ậm ừ chấp nhận để có một tấm chồng cho hợp với số đông cả!”.

Thế rồi vài tháng sau cô ấy mang bầu đi làm trong ánh mắt soi mói, xì xào của đồng nghiệp và xã hội. Bố mẹ cô ấy cũng gọi điện cho tôi nước mắt ngắn dài bảo tôi khuyên bạn đừng sống như thế! Thực lòng, tôi thấy buồn và thương cho bạn nhiều hơn vì hiểu được cái gánh nặng dư luận mà bạn đang mang trên mình, vì biết bạn mình không làm gì sai trái cả, chỉ là sự lựa chọn của cô ấy đi ngược lại số đông và thế là đám đông quay sang nhìn cô ấy như kẻ dị biệt, lầm đường. Nhưng từ bao giờ, người ta lại nghĩ đám đông chính là đáp số đúng? Có bao nhiêu con người trong đám đông ấy dám sống thật với chính mình? Hay đơn giản chỉ là “Người ta sống sao thì mình sống vậy?” và coi đó là chân lý, lẽ đời phải thế? Có khi, trong số ấy, có cả tôi cũng vẫn nuôi trong đầu cái ý nghĩ khác biệt, sống khác và nghĩ khác, nhưng lại bị cái bức tường “dư luận – tư tưởng – đạo đức” theo lối truyền thống chặn lại, và vì yếu hèn, không dám sống nên đành chấp nhận theo số đông.

Bạn tôi cứ sống thế trong ánh mắt vờ tỏ ra cởi mở của mọi người cho đến khi sinh con, cô ấy hoàn toàn cảm thấy thoải mái về điều ấy. Từ khi có con, cô ấy nhìn cuộc sống vị tha và bao dung hơn trước, ngay cả khi có người nói tiếng ong ve đến tai cô ấy “úi giời, tưởng gì! Không chồng mà chửa không biết nhục lại còn…” cô ấy vẫn nhẹ nhàng “ Làm mẹ đơn thân chẳng có gì phải sợ nhục chị ạ! Em có làm gì sai đâu, con em em sinh ra, em nuôi nấng, chăm sóc, em đâu phá bỏ hay vứt nó đi mà chị bảo nhục?”. Tôi muốn lên tiếng thay cho bạn, nhưng khi thấy bạn mình mạnh mẽ thế, tôi chỉ biết nhìn cô ấy, đồng cảm và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về điều gì? Hẳn nhiên không phải là vì cô ấy là single mom mà là cái cách cô ấy lựa chọn cuộc sống cho mình và dám chấp nhận để có được cuộc sống như cô ấy muốn. Ở đời, phàm là cái gì dễ dãi thì có bao giờ bền lâu? Có khi phải dám nghĩ khác, dám sống khác một cách thật quyết liệt mới nhận ra giá trị của cuộc đời là gì!

Châu Phượng Quỳnh
(Theo Congluan.vn)

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Những sao Việt 'nên duyên' bạn thân nhờ đóng chung một bộ phim

Đọc nhiều nhất