Nếu không sống trách nhiệm, thì đừng có cưới xin làm gì!
Tin liên quan
Hôn nhân, cho dù dựa trên tình yêu hay không phải tình yêu, bản chất nó vẫn là một hợp đồng cộng sinh, trong đó gắn kết trách nhiệm của hai bên, cùng chăm sóc gia đình, sinh đẻ và nuôi dạy con cái. Điều đó cũng có nghĩa là: tình yêu không phải yếu tố quan trọng nhất trong hôn nhân, mà trách nhiệm, sự tôn trọng và gắn kết mới là điều quan trọng nhất.
Dù có khó khăn, đói khổ, nhưng nếu có trách nhiệm, gắn kết thì chúng ta vẫn sẽ tìm ra cách để vượt qua được. Nhiều cặp vợ chồng yêu nhau tưởng như không thể sống nếu thiếu nhau, nhưng lấy nhau rồi được vài tháng hay vài năm là mỗi người một ngả. Đôi khi chỉ vì thói ích kỷ vô trách nhiệm, thích sống theo ý của mình mà không cần quan tâm đến cảm xúc của người kia.
Hoặc đôi khi, chỉ vì sự thiếu tôn trọng nhau. Lúc yêu nhau say đắm, giận dỗi, cáu có thể chửi nhau mày tao văng tục, thậm chỉ thụi nhau vài cái, thế cứ tưởng hay lắm, nhưng lấy nhau rồi thì khác, va chạm chút chút đã sửng cồ lên chỉ mặt, mày tao rồi thượng cẳng chân hạ hẳng tay thì làm sao mà sống với nhau trọn đời được?
Chỉ lập gia đình khi xác định gia đình riêng của mình là ưu tiên số một. Nếu các bạn còn ưu tiên "báo hiếu" ơn sinh thành của bố mẹ thì đừng lập gia đình vội, cứ việc báo hiếu, xây nhà mua xe cho bố mẹ, hoặc ở nhà bóp chân bóp tay chăm sóc bố mẹ đến trăm tuổi rồi lập gia đình cũng chưa muộn. Chứ còn lấy vợ lấy chồng rồi mà sống vô trách nhiệm, để “ông ăn chả bà ăn nem”, để tan đàn sẻ nghé thì làm làm gì?
Nên nhớ là ông bà lẫn bố mẹ chúng ta thời nay vẫn đều thuận theo lẽ tự nhiên, các cụ luôn khẳng định rằng con cái hạnh phúc, thành đạt, chăm sóc các cháu ngoan ngoãn khỏe mạnh là cách báo hiếu tốt nhất cho các cụ. Vợ chồng đánh chửi nhau, vợ bế con về nhà ngoại, mặt mày thâm tím vừa khóc vừa bóp chân cho mẹ, đâu phải là cách báo hiếu tốt?
Nếu muốn dành sự chăm sóc, phụng dưỡng cho bố mẹ, có hai cách để giảm thiểu mâu thuẫn: Hãy đối xử tốt với bố mẹ người kia, và nhận lại sự đối xử tương xứng của người kia với bố mẹ mình. Việc này đương nhiên đòi hỏi trách nhiệm.
Thế rồi thời nay, động một cái chán vợ chán chồng là người ta đi ra ngoài tìm “của lạ”. Gọi mỹ miều thì là “tìm sự đồng cảm”, còn nói trắng ra thì là “thỏa mãn dục vọng của bản thân”. Ơ, thế thì quyết định cưới xin làm gì, cứ ở vậy mà yêu thôi, yêu hết người này, rồi yêu người khác? Còn kết hôn rồi thì lại phải khác. Lấy nhau rồi đẻ ra mấy đứa trẻ, không nghĩ đến bạn đời, thì cũng phải nghĩ đến tương lai chúng sau này. Quy luật cuộc đời là có âm có dương, con sinh ra hạnh phúc nhất là ở cùng cả bố lẫn mẹ. Đừng để sự vô trách nhiệm, sướng thân mình mà làm khổ bọn trẻ. Chúng nhạy cảm lắm. Dù bố mẹ có sứt mẻ mà vờ như không chúng cũng nhận ra. Sống trong một gia đình giả tạo như thế, đó mới là bi kịch!
Cho nên, trách nhiệm, chỉ trách nhiệm mới có thể làm cho cuộc sống trở nên thoải mái, thanh thản hơn. Cơm sôi bớt lửa, vợ giận thì chồng làm hòa, chồng lười thì vợ tốn thêm công sức… Đừng bao giờ kể công, đừng bao giờ đổ lỗi, đừng bao giờ coi hạnh phúc là trò đùa. Một cuộc sống tốt đẹp, phải được cộng sinh từ cả hai phía!
Mộc Miên
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất