Lúc bác sĩ gọi người nhà vào bế cháu, chỉ có bóng dáng ông bà ngoại, ông bà nội tức tối bỏ về...
Tin liên quan
Mình đang có dấu hiệu trầm cảm sau sinh. Sau khi sinh con, mình có quá nhiều áp lực từ phía nhà chồng và cả về sức khỏe của con. Vì vậy mình cảm thấy rất mệt mỏi nhưng lại không có ai sẵn sàng lắng nghe những chia sẻ của mình.
Mình và chồng kết hôn cách đây 5 tháng. Trước đó, mình chưa 1 lần bước chân về ra mắt bố mẹ chồng nên không biết được tính cách của bố mẹ chồng thế nào. Khi chồng dẫn mình về ra mắt, lúc ấy mình đã mang bầu 3 tháng. Mình và chồng đã rất chật vật mới có thể xin bố mẹ chồng đồng ý được kết hôn.
Đám cưới của mình diễn ra rất nhanh chóng. Khi mình còn chưa kịp tận hưởng cảm giác phấn khởi của 1 cô dâu thì đã phải lên xe hoa về nhà chồng, nhìn thái độ của bố mẹ chồng để lựa mà sống.
Suốt 2 tháng mình về quê, bố mẹ chồng không về thăm cháu 1 lần cũng như không 1 lần gọi điện cho con dâu hay thông gia hỏi thăm. Ảnh minh họa.
Trước ngày cưới 1 tuần, mình đi siêu âm và biết con mình có khả năng cao bị dị tật hở hàm ếch. Mình đã khóc ngay trước cửa phòng siêu âm vì sợ sẽ phải bỏ con. Nhưng chồng mình nhất quyết không đồng ý, anh nói y học bây giờ phát triển, mình cứ đẻ con ra đợi khi con lớn sẽ đưa con đi phẫu thuật.
Mình cũng yên tâm khi được chồng an ủi. Nhưng mình và chồng lại quyết định giữ kín chuyện này không cho bố mẹ chồng biết. Vì với tính cách của bố mẹ chồng, nhất định họ sẽ bắt mình phải phá thai. Còn mình thì không muốn bỏ đi đứa con mà mình và chồng đã mong chờ.
Khi ấy, mẹ chồng suốt ngày hỏi về cái thai trong bụng của mình là trai hay gái. Ngày mình đi siêu âm biết là con gái, mẹ chồng mình còn lạnh lùng rủa: “Lại con gái, suốt ngày chỉ ăn với ngủ mà không biết nhà này đang cần 1 thằng cháu đích tôn à?”.
Cũng từ đó, mình sống như người giúp việc trong gia đình. Mình luôn mang trong lòng 1 nỗi sợ. Sợ khi mình sinh con ra, bố mẹ chồng sẽ hắt hủi cháu, hắt hủi con dâu. Nhưng lúc ấy mình không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc im lặng.
Người mẹ nào sinh con ra cũng hạnh phúc, còn mình lúc nhìn thấy khuôn mặt bé bỏng của con, tâm trạng mình còn xen lẫn đau đớn. Mình đã ước bác sĩ chẩn đoán sai, mình ước gì con mình không bị hở hàm ếch như khi siêu âm đã nói. Nhưng điều ước đó đã không xảy ra.
Lúc bác sĩ gọi người nhà vào bế cháu, chỉ có bóng dáng bố mẹ mình. Ông bà nội sau khi nhìn thấy mặt cháu đã tức tối bỏ về. Mình cũng đoán được điều này nên không mấy ngạc nhiên. Nhưng ngay cả chồng mình cũng không có mặt ở đó khiến mình buồn tủi vô cùng.
Mẹ mình đã mở lời với nhà thông gia để mình về quê ở cữ, bố mẹ chồng của mình liền đồng ý ngay. Suốt 2 tháng mình về quê, bố mẹ chồng không về thăm cháu 1 lần cũng như không 1 lần gọi điện cho con dâu hay thông gia hỏi thăm. Còn chồng mình, thời gian đầu anh còn hay lui tới, nhưng gần đây càng ngày anh càng hờ hững với vợ con.
Bố mẹ mình khá sốt ruột vì sợ hàng xóm dị nghị là mình bị nhà chồng đuổi về. Nhưng mãi mà chồng và nhà chồng không đến đón mình về. Vì vậy hôm nay mình đã tự đi xe về nhà chồng.
Khi mình về đến nhà, ai cũng đều dửng dưng với mẹ con mình. Ảnh minh họa.
Khi mình về đến nhà, ai cũng đều dửng dưng với mẹ con mình. Thậm chí mẹ chồng còn nói mình lừa đảo, biết con bị hở hàm ếch nhưng không nói với bố mẹ chồng. Chồng mình ngồi ngay đó nhưng anh chẳng đỡ lời cho mình câu nào. Cả bữa cơm tối đó, mình ăn cơm mà nước mắt cứ chực trào.
Mình biết giấu bố mẹ chồng là sai, nhưng nếu nói ra chắc chắn họ sẽ bắt mình bỏ con. Mình là 1 người làm mẹ, làm sao có thể bỏ được con? Bây giờ bố mẹ chồng vẫn trách mình chuyện mình nói dối, còn chồng mình cũng chán vợ con. Mình buồn quá, có phải tất cả đều do mình không?
Thùy Uyên
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất