Hóa ra lâu nay chỉ mình em ảo tưởng, chỉ mình em đơn phương...
Tin liên quan
Chúng ta quen nhau vào một ngày không nắng, không mưa nhưng trong lòng cả hai thì giông tố giăng đầy. Tình cờ gặp nhau trong một status tâm trạng của một page ngôn tình, tình cờ chung một tâm trạng, tình cờ giống nhau là những kẻ vừa trải qua những đổ vỡ của tình yêu, tình cờ như nhau cần tìm một người lạ để tâm sự. Chúng ta bước vào cuộc đời nhau sau một chuỗi tình cờ như thế...
Em vốn là một đứa con gái có chuyện gì cũng chỉ biết giữ riêng mình, lười chia sẻ nhưng không biết lấy đâu ra dũng khí và cả sự tin tưởng kể hết tâm tình cho anh.
Từ một cô gái ủ rũ, chỉ biết chìm đắm trong những nỗi đau ủ rũ, em được anh kéo đứng dậy, được anh lôi ra khỏi đống đổ nát trong quá khứ. Anh như một vị thần tiếp thêm sự sống cho em, để em trở lại là một cô gái vui vẻ, năng động như khi chưa trải qua những chuyện đau lòng.
Ban đầu em chỉ nghĩ rằng sẽ xem anh như một người lạ để tâm sự thôi nhưng anh ơi anh tàn nhẫn lắm. Có người lạ nào quan tâm đến từng bữa ăn giấc ngủ của em không? Có người lạ nào nổi giận với em chỉ vì em ốm mãi không khỏi mà không chịu uống thuốc không?
Có người lạ nào sẵn sàng cõng em cả đoạn đường dài chỉ vì em la mỏi chân mặc dù chân người ấy bị thương chưa khỏi không? Có người lạ nào dù bận đến mấy, buổi tối vẫn dành ra mấy tiếng đồng hồ video call hát cho em nghe không? Có người lạ nào... Có không anh?
Cái ngày em nói thích anh, em đã dùng hết can đảm của mình và nhận lại được từ anh câu trả lời: "Anh cũng thích em nhưng sau những đổ vỡ với người yêu cũ, anh cần thêm thời gian để tin hơn vào tình yêu".
Thế nên em ngây thơ đợi anh, ngốc nghếch nuôi ý nghĩ mình sẽ là người giúp anh tìm lại niềm tin đã mất. Nhưng em sai rồi. Em ngốc quá, như anh đã từng nói vậy. Em chỉ biết hy vọng vào những điều không có.
Ngày anh gặp lại người yêu cũ cũng là một ngày đẹp trời. Cô ấy tìm đến anh sau khi anh vừa chở em về nhà. Sau khi gặp lại cô ấy, anh kể với em rằng anh buồn lắm vì sau khi chia tay anh cô ấy gặp nhiều chuyện tồi tệ, rằng anh rối bời thế nào khi cô ấy bảo là đã hối hận và muốn quay lại với anh, rằng anh vẫn còn yêu cô ấy, rằng anh đau...
Nhưng anh ơi, anh có biết rằng từng lời anh nói ra như từng nhát dao cứa sâu vào lòng anh không? Em muồn gào lên cho anh biết đấy nhưng rồi lại hèn hạ tỏ ra như không có gì và khuyên anh nếu còn tình cảm thì nên quay lại với cô ấy mặc dù trong lòng em ích kỉ không muốn điều đó xảy ra.
Em vẫn cố chấp nuôi hy vọng rằng anh sẽ không quay lại với người cũ, vẫn tin rằng đến một ngày anh sẽ thấy được tình cảm chân thành từ em. Nhưng em vẫn sai, ngàn vạn lần em vẫn sai.
Mọi thứ dường như sụp đổ trong em khi anh đến tìm em lúc 11 giờ đêm. Anh buồn bã, anh chán nản, anh bế tắc khi không tìm được cách nào giúp người yêu cũ của anh đứng dậy sau những chuyện cô ấy gặp phải.
Anh nói với em rằng anh thương cô ấy đến thế nào. Em vẫn thế, vẫn cố gắng lắng nghe anh, vẫn khuyên anh trở lại với cô ấy. Lúc ấy em chọn cách từ bỏ rồi anh à. Anh biết sau khi anh rời đi em khóc nhiều đến thế nào không
Sau ngày hôm ấy, những tin nhắn đến từ anh thưa thớt hơn. Em hiểu mà, anh còn bận quan tâm người khác chứ đâu thể dành nhiều thời gian cho một người lạ như em. Anh có thấy mình tàn nhẫn quá không khi dành cho một người dưng sự quan tâm đặc biệt, khi anh nói thích em, nhớ em... rồi lại bỏ em mà đi.
Anh có thấy mình tàn nhẫn không khi gieo hy vọng cho em rồi lại đẩy em vào một cái hố sâu mang tên đơn phương? Giá như anh đừng nói thích em, đừng cho em hy vọng rồi lại để em vô vọng thế này.
Anh trở về với người cũ, em thì ôm lấy cái tình cảm đơn phương một mình hướng về phía anh. Em đầm mình trong những cuộc hẹn với bạn bè, đi làm thêm, trở nên bận rộn để không phải nghĩ đến anh nữa. Nhưng em vẫn sợ khi đêm về, khi chỉ còn mình em với bóng tối lạnh lẽo, em lại nghĩ đến anh, kéo theo hai hàng nước mắt chảy dài.
Thời gian rồi cứ thế qua đi, em dần quen với cô đơn, không còn những đêm khóc ướt đẫm gối, nỗi nhớ về anh cũng không còn gay gắt như trước nữa. Rồi tình cờ em gặp lại anh. Anh không còn vẻ đau buồn nữa, thay vào đó là một gương mặt tràn ngập sự hạnh phúc.
Anh kể rằng anh đã quay lại với cô ấy. Em ngoài mặt mỉm cười chúc phúc cho anh nhưng trong lòng thì cuộn lên những đau đớn vô bờ. Em tưởng rằng thời gian đã làm cho em ổn hơn, em đã cố gắng chôn sâu những kí ức về anh nhưng anh đột nhiên xuất hiện đạp đổ hết mọi cố gắng của em rồi.
Sau những gì đã trải qua, em dần dần khép mình lại, bớt đi những mối quan hệ, em hờ hững từ chối sự quan tâm từ người khác,...
Em dần sợ yêu, em sợ rằng phải có tình cảm với ai mà không được đáp lại, em sợ người ta lúc này quan tâm em nhưng rồi đến một lúc nào đó cũng bỏ em mà đi... như anh vậy.
Anh à. Lúc này, em lại ngu ngốc nhớ một người không nhớ em rồi...
Ngày em chọn cách từ bỏ, nắng vẫn trong, trời vẫn đẹp, chỉ có trong lòng em là giông bão...
Theo Khánh Huyềnn/Guu.vn
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất