Ức chế vì sếp "tài năng có hạn mà thủ đoạn vô biên"
Tin liên quan
Tôi làm việc trong công ty chuyên về phần mềm máy tính, đây là công ty thứ 3 tôi nhảy việc trong hai năm nay. Sau 2 vòng viết luận và 1 vòng phỏng vấn cuối cùng tôi cũng đỗ vào công ty này – nơi tôi được bạn giới thiệu là môi trường chuyên nghiệp, lương khá hấp dẫn. Và sự thật chỉ đúng một nửa, lương tốt nhưng đồng nghiệp không như tôi nghĩ.
Phòng tôi, công việc của mỗi người đều liên quan đến nhau, chính vì vậy mà có muôn vàn chuyện hay mỗi ngày. Đầu tiên đó là việc chào hỏi khi mới đi làm. Phòng có 2 nữ và 13 nam, chủ yếu đều là những người đã lập gia đình. Đi làm buổi đầu, vì công ty rộng, tôi tìm phòng khá mất thời gian, khi đến nơi vừa thở vừa chào cả phòng. Sau đó, sếp giới thiệu tôi với cả phòng rồi chỉ chỗ ngồi cho tôi. Tranh thủ giữa giờ tôi mời cả phòng ăn hoa quả gọi là lễ ra mắt. Buổi trưa, khi đi ăn cơm, tôi chợt thấy vài đồng nghiệp trong phòng đang đứng nói chuyện ngoài hành lang và những gì nghe được khiến tôi sa sầm mặt mày:
- Tưởng con bé mới thế nào, ai dè xấu quá, lại còn lùn, ăn mặc thì quê quê - một anh đồng nghiệp nói
- Lại còn chưa đi rót nước pha trà đem đến bàn cho tụi mình nữa. Ra mắt mà mua toàn hoa quả, đáng nhẽ "ma mới" phải mời chúng ta đi ăn ngon chứ!!! - một người khác tiếp lời.
Nghe đến đây tôi đi thẳng, không muốn ngoái lại. Vậy là ngày đi làm đầu tiên của tôi đã có cảm xúc "xuống dốc không phanh".
Những ngày sau đó, tôi nhận ra mình phải học tập quá nhiều, học cách chịu đựng, học tính kiên trì và biết đấu tranh. Ngoài trưởng phòng quyền hành thì còn hai phó phòng, nhưng các anh hầu như đều là "con ông cháu cha" nên kiến thức không có mấy, chỉ có đám nhân viên là làm việc hiệu quả. Ấy thế mà, hàng ngày, hai vị phó phòng đều thay nhau ra vẻ giỏi giang, xuất sắc, đi phân công, bổ túc kiến thức cho tôi. Khi tôi làm việc gì thì ngay lập tức soi mói, bắt bẻ. Nếu tôi có ý kiến mới đề đạt lên trưởng phòng, đều bị hai phó phòng gạt đi và cho rằng, tạm thời tôi hãy chỉ học hỏi vì chưa đủ trình độ và kiến thức để đề đạt.
Ba tháng sau khi nhận việc mới, tôi kiếm về cho công ty hợp đồng hơn một tỷ nhờ cải tiến phần mềm quản lý nhân lực cho đối tác là ngân hàng. Hai vị trưởng phòng bắt đầu thái độ ra mặt. Và cũng từ lúc đó, khi họ nói sai bất kỳ điều gì, tôi cũng đều phản bác mà không im lặng ngồi nghe chuyện sáo rỗng như trước đó nữa. Trưởng phòng ngày càng tín nhiệm bởi không những kỹ năng của tôi ổn mà tiếng Anh khá tốt, tôi thường xuyên theo chân sếp đi phiên dịch.
Một ngày đẹp trời, một trong hai vị phó phòng cử tôi đi học công nghệ mới để về hoàn thiện sản phẩm cho công ty. Nhưng điều tôi thắc mắc là tại sao phòng có cả hơn chục người mà lại chỉ cử mình tôi đi học. Khóa học kéo dài trong một tháng và tôi bắt tay vào việc áp dụng công nghệ mới. Sản phẩm đầu khi áp dụng kỹ năng mới của tôi chạy khá ổn nên bán cho đối tác với giá khá hời. Thế nhưng một vài sản phẩm sau đó đã xảy ra lỗi sau một thời gian vận hành mà tôi chưa thể tìm hiểu ra nguyên nhân. Đối tác gọi điện giục ầm ĩ, làm tôi rối hết cả lên, phải đi cậy nhờ khắp nơi mà cuối cùng vẫn bị hỏng mất hai phần mềm, và công ty đền bù khá nặng.
Thời gian đó tôi stress kinh khủng bởi gánh nặng công nghệ mới chỉ có mình tôi gánh vác. Rồi một ngày nọ, trong lúc đi WC, tôi nghe thấy anh đồng nghiệp mải mê nói chuyện điện thoại ngoài hành lang. Và cái câu: "Ông M cử mình cái P đi học công nghệ mới vì nó là phần mềm khó, có tội vạ gì xảy ra thì mình nó chịu. Ông ấy sợ nó sự chiếm mất chức phó phòng đó, vì con bé đó giỏi quá".
Lần thứ hai tôi sa sầm mặt mày, vì không thể ngờ rằng môi trường làm việc nơi đây quá kinh khủng. Sếp luôn sợ nhân viên vượt mặt, lại còn tìm đủ mọi cách để hất nhân viên đi.
Vậy chăng, tôi có nên ở lại công ty này không, vì lương cao nhưng sếp quả thật là "tài năng có hạn mà thủ đoạn vô biên"?
Phương
Xem thêm:
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất